lóng hán
lóng kuā
lóng wàng
lóng lǐ
lóng dǐ
lóng gōng
lóng xíng
lóng miǎo
lóng gǔ
lóng xiàng
lóng fú
lóng jì
lóng shì
lóng guì
lóng jì
lóng qǐ
lóng jué
lóng xiǎn
lóng zhōu
lóng kōng
lóng bó
lóng rén
lóng měi
lóng lǜ
lóng yì
lóng qìng
lóng chāng
lóng jīn
lóng gǔ
lóng dūn
lóng yǔ
lóng fèi
lóng hù
lóng zōng
lóng gāo
lóng yáo
lóng báo
lóng jùn
lóng xíng
lóng yīn
lóng yào
lóng bèi
lóng míng
lóng pàn
lóng shī
lóng wū
lóng lì
lóng yòu
lóng jiù
lóng yáo
lóng mǔ
lóng miǎo
lóng liè
lóng jùn
lóng dōng
lóng xī
lóng qióng
lóng hòu
lóng gàn
lóng hè
lóng mǎn
lóng zhǐ
lóng jī
lóng kuàng
lóng zuò
lóng xìng
lóng bǐ
lóng zhōng
lóng wā
lóng shèng
lóng yán
lóng jìng
lóng qíng
lóng rǔ
lóng bì
lóng lóng
lóng ēn
lóng zhǔn
lóng rán
lóng jí
lóng fēng
lóng gù
lóng tì
lóng kū
lóng cháng
lóng huà
lóng xīng
lóng chóng
lóng miǎn
lóng juàn
lóng dé
lóng chōng
lóng tài
lóng bō
lóng jī
lóng fù
lóng jǐng
lóng rè
lóng zhòng
lóng qióng
lóng dòng
lóng yuè
lóng sī
lóng zhèn
lóng mì
lóng yǒng
pí bì
jiǒng bì
mí bì
yǔ bì
yǔ bì
qī bì
xū bì
chén bì
qíng bì
fán bì
zuò bì
guǐ bì
dān bì
shì bì
mí bì
cán bì
huāng bì
bǔ bì
jī bì
shuāi bì
bēi bì
yí bì
qú bì
líng bì
wén bì
qiān bì
gù bì
pò bì
rǎo bì
bó bì
chē bì
diāo bì
dān bì
wán bì
gé bì
yú bì
lí bì
biān bì
luàn bì
kùn bì
wǔ bì
cū bì
gòng bì
tún bì
chéng bì
bó bì
gòu bì
liú bì
sī bì
é bì
chuān bì
bà bì
dài bì
chú bì
jiā bì
shé bì
jī bì
mí bì
jí bì
jiù bì
dù bì
gù bì
jiāo bì
zuò bì
dùn bì
láo bì
wāng bì
yǎn bì
lóng bì
cū bì
jī bì
jiān bì
pín bì
lǎo bì
sāo bì
xiǔ bì
tuí bì
xìn bì
dùn bì
tōng bì
héng bì
wěi bì
lì bì
wán bì
lún bì
sù bì
bìng bì
qiǎn bì
qióng bì
qiàn bì
diāo bì
liè bì
zhì bì
wán bì
xí bì
jiǎn bì
fáng bì
gǔ bì
shí bì
yǐn bì
léi bì
⒈ 兴废;盛衰。
引三国魏嵇康《声无哀乐论》:“敢问《郑》《雅》之体,隆弊所极,风俗移易,奚由而济。”
晋陆机《五等诸侯论》:“夫盛衰隆弊,理所固有,教之兴废,繫乎其人。”
《三国志·魏志·陈思王植传》:“盖教化所由,各有隆弊,非皆善始而恶终也,事使之然。”
1.盛大:~重。
2.兴盛:兴~。
3.深厚;程度深:~情厚谊。~冬。
4.凸起:~起。
弊读音:bì弊bì(1)(名)欺诈蒙骗、图占便宜的行为:营私舞~。(2)(名)害处;毛病:兴利除~。