lóng cháng
lóng yǔ
lóng qìng
lóng kōng
lóng jué
lóng xiǎn
lóng zhǔn
lóng wā
lóng mǎn
lóng jī
lóng hù
lóng jìng
lóng miǎo
lóng rǔ
lóng fù
lóng bèi
lóng qíng
lóng chāng
lóng chōng
lóng kuàng
lóng chóng
lóng zhōng
lóng hán
lóng dǐ
lóng qióng
lóng jīn
lóng lì
lóng zhòng
lóng xiàng
lóng qióng
lóng xíng
lóng rén
lóng pàn
lóng jì
lóng hè
lóng shì
lóng yì
lóng liè
lóng jì
lóng juàn
lóng gōng
lóng xī
lóng zōng
lóng fú
lóng xíng
lóng gāo
lóng wū
lóng yīn
lóng yán
lóng kū
lóng huà
lóng tì
lóng xīng
lóng mì
lóng jí
lóng měi
lóng dūn
lóng wàng
lóng yǒng
lóng gàn
lóng rè
lóng lǐ
lóng yào
lóng jī
lóng ēn
lóng gǔ
lóng yòu
lóng zhōu
lóng mǔ
lóng kuā
lóng dōng
lóng gǔ
lóng tài
lóng lóng
lóng dé
lóng qǐ
lóng miǎn
lóng jùn
lóng yáo
lóng sī
lóng gù
lóng jùn
lóng bì
lóng bō
lóng shèng
lóng fēng
lóng jǐng
lóng zhèn
lóng hòu
lóng guì
lóng míng
lóng miǎo
lóng bó
lóng lǜ
lóng yáo
lóng báo
lóng xìng
lóng bǐ
lóng zhǐ
lóng jiù
lóng rán
lóng zuò
lóng yuè
lóng fèi
lóng dòng
lóng shī
cháo guì
zhěng guì
shén guì
zhēn guì
lóng guì
shí guì
jiàng guì
yào guì
bā guì
qīn guì
jiāo gui
liù guì
gāo guì
jiāo guì
jīn guì
áng guì
yì guì
quán guì
gān guì
bǎo guì
jiě guì
zhēng guì
rì guì
jìn guì
kuàng guì
qīn guì
jiāo guì
xiǎn guì
fù guì
chǒng guì
jīn guì
róng guì
míng guì
huá guì
lǚ guì
zhǐ guì
jiǎn guì
jù guì
qī guì
chóng guì
huāng guì
xī guì
zhēn guì
sān guì
jí guì
zhǐ guì
háo guì
yǒng guì
gù guì
liáng guì
dá guì
téng guì
yán guì
quán guì
zūn guì
jiàn guì
xiǔ guì
ā guì
fā guì
xūn guì
yǒng guì
méng guì
zhòu guì
zhōng guì
mài guì
qǔ guì
qīng guì
yù guì
yǎ guì
fù guì
bào guì
dǐng guì
tiān guì
xì guì
kě guì
áng guì
⒈ 尊贵。
引《史记·酷吏列传》:“汤尝病,天子至自视病,其隆贵如此。”
南朝梁江淹《萧太傅被侍中敦劝表》:“近谬国华,坐取隆贵。”
《旧唐书·忠义传上·苏安恒》:“麟臺监张易之兄弟,在身无德,於国无功,不逾数年,遂极隆贵。”
尊贵。
1.盛大:~重。
2.兴盛:兴~。
3.深厚;程度深:~情厚谊。~冬。
4.凸起:~起。
贵读音:guì贵guì(1)(形)本义:价格高;价值大(跟‘贱’相对):价格高;价值大(跟‘贱’相对)(2)(形)评价高;值得珍视或重视:宝~|可~。(3)(形)以某种情况为可贵:人~有自知之明。(4)(形)地位优越(跟‘贱’相对):~族|~妇人|达官~人。(5)(形)敬辞;称与对方有关的事物:~姓|~国。(6)(形)(Guì)姓。