fēng làng
xiè làng
lǜ làng
jià làng
cāng làng
qīng làng
fú làng
wāng làng
pò làng
xuè làng
tuí làng
fàng làng
jù làng
rè làng
bá làng
huāng làng
là làng
yīn làng
zòng làng
lián làng
yān làng
yú làng
hàng làng
fù làng
láo làng
jīn làng
liáo làng
yìng làng
qǐ làng
hǎi làng
mǎng làng
lěi làng
lín làng
cāng làng
huá làng
lín làng
bǎng làng
cù làng
piāo làng
nù làng
miù làng
xuè làng
wén làng
è làng
guāng làng
kuàng làng
lán làng
lǜ làng
cháng làng
shèn làng
è làng
jī làng
yún làng
màn làng
cuì làng
jīng làng
liú làng
chōng làng
bō làng
jiàn làng
kòu làng
táo làng
qián làng
suì làng
bō làng
dú làng
fù làng
dà làng
tà làng
gǎn làng
tà làng
kàng làng
fēng làng
xiā làng
lín làng
měng làng
ruǎn làng
jī làng
nì làng
hú làng
shēng làng
bái làng
sù làng
máng làng
hòu làng
kuāng làng
chèn làng
jiāo làng
rè làng
kàng làng
mài làng
huō làng
xuě làng
kuáng làng
mèng làng
yǒng làng
sè làng
zhuàng làng
láo làng
cāng làng
hài làng
bǎi làng
héng làng
gǔ làng
qiū làng
wàng làng
liǔ làng
zhì làng
fēi làng
lái làng
bēng làng
bó làng
jīng làng
yuè làng
jīng làng
jù làng
è làng
hēi làng
lěi làng
mò làng
yóu làng
qì làng
yín làng
⒈ 流滴不止貌。
引晋陶潜《感士不遇赋》:“感哲人之无偶,泪淋浪以洒袂。”
宋司马光《和冲卿崇文宿直睹壁上题名见寄并寄邵不疑》:“况当三伏深,霑汗尤淋浪。”
明沉璟《义侠记·挂罗》:“这一条血路广,染衣衫犹自淋浪。”
清查慎行《平越遇雷玉衡口占赠之》诗:“急雨淋浪茅店外,乱山高下马蹄前。”
柳亚子《放歌》:“仰面出门去,泪下何淋浪!”
⒉ 沾湿貌。
引宋王安石《和王司封会同年》:“直须倾倒罇中酒,休惜淋浪座上衣。”
元吴师道《吴礼部诗话》:“萧颯天涯鬢,淋浪醉后衣。”
清蒲松龄《聊斋志异·小谢》:“宽譬哀情,而衿袖淋浪,痛不可解。”
⒊ 形容声音连续不绝。
引三国魏嵇康《琴赋》:“纷淋浪以流离,奂淫衍而优渥。”
宋朱熹《试院杂诗》之二:“坐听秋檐响,淋浪殊未休。”
清金农《过唐太守濒别漫投十韵》:“夜闻雨淋浪,其心在寥廓。”
⒋ 酣饮貌。
引宋王安石《信州回车馆中作》诗之二:“山木漂摇卧弋阳,因思太白夜淋浪。”
金元好问《送辅之仲庸还大梁》诗:“淋浪别酒青灯夜,灭没孤帆落照边。”
元张养浩《水仙子·咏遂闲堂》曲:“客来时樽酒淋浪,花与竹无俗气,水和山有异香。”
清秦朝釪《消寒诗话》:“酒炙淋浪倒玉尊,何如骑马海棠园?”
⒌ 尽情;畅快。
引宋苏轼《捕蝗至浮云岭山行疲苶有怀子由弟》诗之二:“久废山行疲犖确,尚能村醉舞淋浪。”
清龚自珍《春日有怀山中桃花因有寄》诗:“东风淋浪捲海来, 长安人道青春迴。”
⒍ 泼染;挥洒。形容书写流畅。
引宋苏轼《和张子野见寄三绝句·见题壁》:“狂吟跌宕无风雅,醉墨淋浪不整齐。”
元马致远《岳阳楼》第一折:“对四面江山浩荡,怎消得我几行儿醉墨淋浪。”
1. 〔淋漓〕a.沾湿或流滴,如“大汗淋淋”;b.畅快,如“淋淋尽致。”
2. 浇:淋浴。淋湿。日晒雨淋。
浪读音:làng1.波浪:风平~静。乘风破~。白~滔天。
2.像波浪起伏的东西:麦~。声~。
3.没有约束;放纵:放~。~费。
4.逛:到街上~了一天。
5.姓。