è làng
qǐ làng
hàng làng
màn làng
shèn làng
shēng làng
fù làng
ruǎn làng
jiāo làng
fú làng
liú làng
è làng
liǔ làng
qì làng
xuè làng
liáo làng
jī làng
zòng làng
là làng
dà làng
lín làng
chōng làng
lín làng
yú làng
mò làng
bēng làng
máng làng
yǒng làng
tà làng
láo làng
zhuàng làng
è làng
cháng làng
lái làng
qīng làng
kàng làng
cāng làng
fù làng
zhì làng
hēi làng
kuáng làng
chèn làng
yuè làng
huō làng
cāng làng
hǎi làng
táo làng
huāng làng
mèng làng
yóu làng
kuāng làng
xuè làng
piāo làng
bǎi làng
bá làng
jīng làng
jiàn làng
qián làng
kòu làng
hú làng
wén làng
nù làng
lěi làng
yìng làng
lín làng
cāng làng
huá làng
suì làng
yīn làng
cuì làng
gǎn làng
lěi làng
dú làng
jīn làng
héng làng
bái làng
lián làng
cù làng
bō làng
kàng làng
tuí làng
hòu làng
lán làng
jī làng
wàng làng
fàng làng
hài làng
jīng làng
pò làng
fēi làng
xuě làng
miù làng
tà làng
xiā làng
gǔ làng
měng làng
guāng làng
bō làng
lǜ làng
yín làng
yān làng
mǎng làng
rè làng
fēng làng
xiè làng
lǜ làng
rè làng
jù làng
kuàng làng
bó làng
jià làng
qiū làng
sè làng
wāng làng
bǎng làng
fēng làng
jù làng
nì làng
jīng làng
mài làng
sù làng
láo làng
yún làng
⒈ 戏谑放荡。
引晋陆机《七徵》:“《关雎》以寤寐为慽,《溱洧》以謔浪为欢。”
《初刻拍案惊奇》卷三二:“説着好的,喧譁謔浪,彼此称羡。”
钱锺书《围城》三:“因为他承受老派名士对女人的态度:或者谑浪玩弄,这是对妓女的风流;或者眼观鼻,鼻观心,不敢平视,这是对朋友内眷的礼貌。”
戏谑浪荡。
谑xuè(动)〈书〉开玩笑:戏~。
浪读音:làng1.波浪:风平~静。乘风破~。白~滔天。
2.像波浪起伏的东西:麦~。声~。
3.没有约束;放纵:放~。~费。
4.逛:到街上~了一天。
5.姓。