mèng xià
mèng lè
mèng lǎo
mèng xún
mèng zōu
mèng sǒu
mèng láo
mèng wǔ
mèng jiāo
mèng kē
mèng jīn
mèng yáng
mèng yì
mèng niǎo
mèng guāng
mèng xiǎng
mèng shuō
mèng làng
mèng jìn
mèng zhú
mèng qiū
mèng zǐ
mèng zhū
mèng yuè
mèng hán
mèng tíng
mèng jiāng
mèng lín
mèng cháng
mèng zhī
mèng pó
mèng mén
mèng mǔ
mèng dōng
mèng bēn
mèng jū
mèng cháng
mèng hòu
mèng zhū
mèng zhū
mèng xì
mèng jí
mèng xiǎng
mèng huái
mèng qīng
mèng chūn
bǎng làng
qiū làng
tà làng
chōng làng
hú làng
táo làng
jī làng
fú làng
wàng làng
kàng làng
bō làng
máng làng
bēng làng
fàng làng
xuè làng
lǜ làng
héng làng
lái làng
bǎi làng
ruǎn làng
mèng làng
jīng làng
jīn làng
cāng làng
chèn làng
xuě làng
huō làng
zòng làng
qīng làng
dú làng
yóu làng
jiàn làng
fēng làng
huāng làng
mài làng
dà làng
jià làng
yuè làng
gǎn làng
mǎng làng
fù làng
yú làng
kàng làng
xiā làng
jù làng
cháng làng
tuí làng
wāng làng
qǐ làng
bái làng
kuáng làng
è làng
fēng làng
yīn làng
fù làng
jù làng
tà làng
nì làng
yín làng
zhuàng làng
bó làng
suì làng
sè làng
kòu làng
cāng làng
jī làng
yìng làng
lín làng
xiè làng
cù làng
jīng làng
huá làng
hēi làng
shèn làng
zhì làng
sù làng
è làng
guāng làng
gǔ làng
hàng làng
yǒng làng
là làng
lán làng
liú làng
měng làng
lěi làng
pò làng
kuāng làng
jīng làng
láo làng
miù làng
hòu làng
shēng làng
liǔ làng
bá làng
lín làng
lěi làng
rè làng
jiāo làng
cāng làng
hǎi làng
lián làng
láo làng
hài làng
nù làng
piāo làng
yān làng
liáo làng
cuì làng
yún làng
màn làng
qì làng
bō làng
wén làng
rè làng
kuàng làng
mò làng
lǜ làng
qián làng
lín làng
xuè làng
è làng
fēi làng
孟浪mènglàng
(1) 言语轻率不当
英speek heedlessly(2) 鲁莽;莽撞
例酒后举动,过于(.好工具)孟浪。——《镜花缘》英impeturous;impulsive;rash⒈ 疏阔而不精要;荒诞而无边际。
引《庄子·齐物论》:“夫子以为孟浪之言,而我以为妙道之行也。”
成玄英疏:“孟浪,犹率略也。”
《隋书·礼仪志四》:“文理孟浪,无可取者,夺容刀及席。”
宋司马光《乞罢刺陕西义勇第五上殿札子》:“若以臣所言皆孟浪迂阔,不可施行,则臣之智识愚闇,无以勉强变更,不可久污諫諍之列。”
明吴承恩《寿王可斋七秩障词引》:“得手应心,奚事揣摩之计,入经出传,耻为孟浪之谈。”
⒉ 指虚无缥渺的事。
引明许自昌《水浒记·闺晤》:“纵然,有妇糟糠,鷄鸣成梦想,齐眉成孟浪,那曾教夫壻觅封侯,倚门凝望。”
⒊ 粗率;疏误。
引北魏郦道元《水经注·濡水》:“庾杲之注《扬都赋》,言卢龙山在平冈城北,殊为孟浪,远失事实。”
明胡应麟《少室山房笔丛·琼花》:“麟考琼花、玉蕊、山矾、栀子,四种迥异, 用修合而一之,大为孟浪。”
《老残游记》第十六回:“我还怕胡举人孟浪,再三叮嘱他,叫他把这折半的道理告诉你们管事的。”
⒋ 卤莽;冒昧。
引《资治通鉴·后唐明宗长兴二年》:“﹝朱弘昭﹞又遗敬瑭书,言:‘ 重诲举措孟浪,若至军前,恐将士疑骇,不战自溃。’”
胡三省注:“孟浪犹言张大而无拘束也。”
宋马永卿《元城语录》卷中:“正如老医看病极多,故用药不至孟浪杀人。”
《二刻拍案惊奇》卷三三:“次早开门,各官又进见,少师开口问道:‘昨日那位孟浪的官人在哪里?’”
《天雨花》第一回:“且不可孟浪,误入虎口。”
清蒲松龄《聊斋志异·萧七》:“老夫一言,勿嫌孟浪。”
鲁迅《南腔北调集·<守常全集>题记》:“我虽然很后悔乱作题记的孟浪,但我仍然要在自己的集子里存留,记此一件公案。”
⒌ 犹浪迹、浪游。
引元迺贤《巢湖述怀寄四明张子益》诗:“我生胡为自役役,孟浪江湖竟何益?”
《好逑传》第七回:“我铁中玉孟浪风尘,茫无所主,究竟不知该何游何学。”
⒍ 放浪;放荡。
引明范濂《云间据目抄·记风俗》:“日费千金,且当歷年饥饉,而争举孟浪不经,皆予所不解也。”
《初刻拍案惊奇》卷二九:“不敢瞒大人,这事有个委曲,非孟浪男女宣淫也。”
言行轻率、冒失。
孟mèng(1)(形)指农历一季的第一个月。参看“仲”、“季”。(2)(形)旧时在兄弟排行里代表最大的。(3)(形)(Mèng)姓。
浪读音:làng1.波浪:风平~静。乘风破~。白~滔天。
2.像波浪起伏的东西:麦~。声~。
3.没有约束;放纵:放~。~费。
4.逛:到街上~了一天。
5.姓。