yì cáo
wǔ cáo
sàn cáo
wén cáo
wú cáo
háo cáo
hù cáo
xīn cáo
lì cáo
áo cáo
rǔ cáo
láng cáo
dǎo cáo
qí cáo
fú cáo
shāng cáo
fán cáo
áo cáo
mǎ cáo
liǎng cáo
zhū cáo
bù cáo
fēn cáo
liù cáo
qiū cáo
děng cáo
wǒ cáo
cí cáo
shǒu cáo
gōng cáo
sēng cáo
yī cáo
fǎ cáo
mù cáo
áo cáo
yǔ cáo
xiàn cáo
lián cáo
quán cáo
yí cáo
xī cáo
yuán cáo
shuǐ cáo
dāng cáo
ěr cáo
yù cáo
qīng cáo
háo cáo
shǔ cáo
xíng cáo
lěng cáo
nán cáo
wū cáo
bīng cáo
jūn cáo
tōng cáo
sūn cáo
ér cáo
tiān cáo
hòu cáo
jì cáo
bān cáo
qǐ cáo
yú cáo
yuàn cáo
rén cáo
xué cáo
fǔ cáo
liè cáo
gōng cáo
mín cáo
qīng cáo
yīn cáo
èr cáo
běi cáo
cí cáo
jiàn cáo
jiū cáo
jià cáo
dōng cáo
chūn cáo
liú cáo
bǎn cáo
jīng cáo
kè cáo
xiān cáo
kǎi cáo
shū cáo
zéi cáo
jù cáo
xiāo cáo
shì cáo
gāng cáo
dào cáo
míng cáo
xián cáo
gōng cáo
tián cáo
liáo cáo
áo cáo
hú cáo
lián cáo
guān cáo
huǒ cáo
sì cáo
sān cáo
cí cáo
péng cáo
jì cáo
⒈ 犹掾史。古代分曹治事,故称。
引《西京杂记》卷四:“﹝古生﹞为都掾史四十餘年,善訑谩二千石,随以谐謔,皆握其权要而得其欢心……京师至今俳戏皆称古掾曹。”
唐杜甫《刘九法曹郑瑕邱石门宴集》诗:“掾曹乘逸兴,鞍马到荒林。”
掾yuàn(名)〈书〉古代官署属员的统称。
曹读音:cáo曹cáo(1)(名)〈书〉辈:吾~|尔~。(2)(名)古代分科办事的官署。(3)(名)周朝国名;在今山东西部。(4)(名)姓。