shū cáo
péng cáo
háo cáo
tōng cáo
qīng cáo
fú cáo
xiāo cáo
qīng cáo
háo cáo
xiān cáo
bù cáo
qiū cáo
sān cáo
jià cáo
yuàn cáo
shāng cáo
láng cáo
wū cáo
jì cáo
shì cáo
xī cáo
cí cáo
cí cáo
fēn cáo
jīng cáo
wén cáo
gōng cáo
mín cáo
cí cáo
xué cáo
běi cáo
kè cáo
yǔ cáo
wú cáo
jì cáo
mǎ cáo
gōng cáo
zhū cáo
sēng cáo
dōng cáo
guān cáo
tián cáo
nán cáo
yī cáo
yù cáo
bān cáo
wǔ cáo
yuán cáo
áo cáo
fǔ cáo
liù cáo
lì cáo
kǎi cáo
dào cáo
qí cáo
xíng cáo
yú cáo
hòu cáo
áo cáo
hù cáo
ěr cáo
bīng cáo
bǎn cáo
děng cáo
rén cáo
xīn cáo
lěng cáo
shǒu cáo
mù cáo
jūn cáo
liáo cáo
dǎo cáo
rǔ cáo
shǔ cáo
tiān cáo
dāng cáo
míng cáo
quán cáo
yí cáo
gōng cáo
zéi cáo
liǎng cáo
áo cáo
jù cáo
jiū cáo
fán cáo
yì cáo
sūn cáo
gāng cáo
áo cáo
fǎ cáo
huǒ cáo
qǐ cáo
lián cáo
chūn cáo
èr cáo
yīn cáo
sàn cáo
wǒ cáo
xiàn cáo
ér cáo
jiàn cáo
hú cáo
shuǐ cáo
lián cáo
liè cáo
xián cáo
sì cáo
liú cáo
(好工具.)我们。
我们。
《东观汉记·张堪传》:“ 堪守蜀郡 , 公孙述遣击之。 堪有同心之士三千人,相谓曰:‘ 张君养我曹,为今日也。’” 汉蔡琰《悲愤诗》:“要当以亭刃,我曹不活汝。” 唐杜甫《狂歌行赠四兄》:“ 长安秋雨十日泥,我曹鞴马听晨鸡。” 明叶盛《水东日记·看议何观》:“上虽怒观 ,犹令我曹看议,盖甚盛德也。”
称包括自身在内的若干人。
我wǒ(1)(名)称自己;有时也用来指称“我们”:~校。(2)(名)自己:忘~工作。
曹读音:cáo曹cáo(1)(名)〈书〉辈:吾~|尔~。(2)(名)古代分科办事的官署。(3)(名)周朝国名;在今山东西部。(4)(名)姓。