chuǎng tū
chuǎng chuǎng
chuǎng rán
chuǎng dàng
chuǎng sì
chuǎng wáng
chuǎng mén
chuǎng liàn
chuǎng xí
chuǎng pò
chuǎng jìn
chuǎng jìn
chuǎng sāng
chuǎng jiàn
chuǎng rù
chuǎng guò
chuǎng jiàng
chuǎng huò
chuǎng shì
chuǎng kè
chuǎng guān
chuǎng qiè
fú tū
hú tū
bēn tū
líng tū
yān tū
táng tū
qū tū
chù tū
huī tū
gū tū
hú tū
chāo tū
chēng tū
láng tū
áo tū
líng tū
báo tū
wù tū
qī tū
kuáng tū
mò tū
qǔ tū
shǐ tū
chī tū
huī tū
hěn tū
qí tū
hú tū
chēng tū
hàn tū
dǐ tū
dá tū
lái tū
hé tū
pǎo tū
pán tū
táng tū
cuàn tū
gǎn tū
chí tū
dǐ tū
qū tū
dàng tū
wù tū
mù tū
huǐ tū
jìn tū
mào tū
yǎo tū
téng tū
páo tū
hài tū
huá tū
xī tū
huò tū
qī tū
bá tū
wā tū
lěng tū
hū tū
zhóu tū
líng tū
bō tū
dàng tū
hū tū
qīn tū
mǐ tū
pái tū
jí tū
hú tū
huì tū
duò tū
bào tū
dǐ tū
pín tū
piào tū
gǔ tū
liú tū
dì tū
chuǎng tū
bī tū
gāo tū
piāo tū
wā tū
qián tū
hán tū
chāo tū
chōng tū
⒈ 突然攻入;突破。
引清魏源《筹海篇·议守上》:“我海岸緜长,处处防其闯突,贼逸我劳,贼合我分,其难三。”
闯chuǎng(1)(动)突然直入猛冲:横冲直~。(2)(动)经受实际的考验或锻炼:~牌子。
突读音:tū突tū(1)(副)本义:猝然;突然。(2)(动)猛冲:~围|~进。(3)(副)突然:~增|~减。(4)(形)高于周围:~出。(5)(名)古代灶旁突起的出烟火口;相当于现在的烟筒:灶~。