róng gōng
róng gē
róng shū
róng lǔ
róng nǚ
róng yí
róng jí
róng pèi
róng shì
róng chē
róng zhān
róng lǜ
róng jì
róng lěi
róng chén
róng róng
róng gōng
róng mán
róng shù
róng chǔ
róng fú
róng chén
róng hào
róng tíng
róng bǐng
róng yán
róng xiào
róng yuè
róng jiāng
róng lù
róng bīng
róng kǔn
róng gōng
róng fù
róng shì
róng jiǎ
róng gōng
róng shū
róng zhèn
róng wǔ
róng zhān
róng chǒu
róng guān
róng luò
róng tāo
róng jí
róng lì
róng qǐ
róng zhuāng
róng bèi
róng fān
róng shàn
róng jié
róng lǚ
róng chǎng
róng cān
róng mǎ
róng mò
róng kuí
róng wèi
róng pèi
róng yì
róng pú
róng jiàn
róng wēi
róng yù
róng jìn
róng dí
róng lüè
róng huāng
róng háng
róng dí
róng luó
róng hàn
róng jié
róng lù
róng shū
róng yòu
róng màn
róng huī
róng xuān
róng jīng
茂盛貌;浓密貌。
⒈ 茂盛貌;浓密貌。
引《诗·召南·何彼襛矣》“何彼襛矣” 毛传:“襛,犹戎戎也。”
《古文苑·张衡<冢赋>》:“乃树灵木,灵木戎戎。”
章樵注:“戎戎,盛貌。”
唐杜甫《放船》诗:“江市戎戎暗,山云淰淰寒。”
清钱谦益《天都瀑布歌》:“亭午雨止云戎戎,千条白练回冲融。”
茂盛的样子。