róng yòu
róng lüè
róng mǎ
róng pèi
róng guān
róng pèi
róng luó
róng fú
róng pú
róng lǜ
róng chǒu
róng jìn
róng chǎng
róng kuí
róng shì
róng chǔ
róng huī
róng yán
róng chén
róng jí
róng shì
róng lěi
róng shù
róng dí
róng fān
róng zhān
róng qǐ
róng shàn
róng wèi
róng bèi
róng lù
róng jié
róng zhuāng
róng zhān
róng gōng
róng cān
róng róng
róng kǔn
róng lǚ
róng chén
róng jié
róng tíng
róng lì
róng gē
róng wǔ
róng mò
róng dí
róng yuè
róng gōng
róng jīng
róng luò
róng jiāng
róng jì
róng gōng
róng fù
róng bīng
róng huāng
róng tāo
róng yí
róng yì
róng chē
róng wēi
róng jí
róng hàn
róng màn
róng shū
róng zhèn
róng yù
róng nǚ
róng shū
róng xuān
róng gōng
róng háng
róng shū
róng bǐng
róng hào
róng xiào
róng jiàn
róng mán
róng jiǎ
róng lù
róng lǔ
biān mán
xiōng mán
shī mán
bā mán
bà mán
liù mán
bǎi mán
miǎo mán
qiǎn mán
bái mán
fàng mán
dòng mán
qiáng mán
chǔ mán
róng mán
dōng mán
cūn mán
liáo mán
chù mán
yě mán
bū mán
mín mán
jīng mán
diāo mán
yú mán
ào mán
chěng mán
shuǎ mán
nǎi mán
nán mán
yú mán
yí mán
xī mán
shān mán
máo mán
máng mán
ā mán
hèng mán
dòng mán
zhàng mán
mián mán
shēng mán
xiǎo mán
tǔ mán
wū mán
fán mán
⒈ 亦作“戎曼”。即蛮氏。古族名。 西戎的一支。 春秋时分布于今河南颍河上游一带。后为楚所灭。
引《左传·昭公十六年》:“楚子闻蛮氏之乱也与蛮子之无质也,使然丹诱戎蛮子嘉杀之,遂取蛮氏。”
《公羊传·哀公四年》:“晋人执戎曼子赤归于楚。赤者何? 戎曼子之名也。”
清顾祖禹《读史方舆纪要·历代州域形势一·戎蛮》:“河南汝州西南有蛮城,即戎蛮子国。哀四年, 楚围蛮氏,尽俘以归。”
⒉ 泛指四夷。参见“四夷”。
引晋张华《命将出征歌》:“重华临帝道,戎蛮或不宾。”
清薛福成《代李伯相答彭孝廉书》:“吴、楚、秦、越,昔之称戎蛮者,今皆为中原腹地。”
戎róng(1)(名)兵器;武器:兵~。(2)(名)军事;军队:~马|~装。(3)(名)我国古代称西方的民族。(4)(名)姓。
蛮读音:mán蛮mán(1)(形)粗野;凶恶;不通情理:野~|~不讲理。(2)(名)我国古代称南方的民族。(3)(副)〈方〉很;挺:~好。