róng shū
róng jīng
róng bǐng
róng gōng
róng shū
róng pèi
róng tāo
róng gōng
róng dí
róng lǜ
róng zhèn
róng kǔn
róng cān
róng shù
róng pú
róng lù
róng yòu
róng chén
róng mò
róng wèi
róng lěi
róng zhān
róng nǚ
róng wǔ
róng jìn
róng pèi
róng gōng
róng xuān
róng jí
róng yán
róng róng
róng chē
róng huāng
róng háng
róng chǒu
róng wēi
róng jié
róng shì
róng jié
róng chén
róng luó
róng zhān
róng kuí
róng mǎ
róng shì
róng jì
róng dí
róng lù
róng bèi
róng tíng
róng jiàn
róng lüè
róng huī
róng yù
róng shū
róng chǎng
róng yuè
róng hàn
róng mán
róng màn
róng lǔ
róng jiāng
róng yí
róng hào
róng jiǎ
róng shàn
róng guān
róng fù
róng lǚ
róng gē
róng yì
róng gōng
róng xiào
róng qǐ
róng zhuāng
róng luò
róng fān
róng fú
róng jí
róng lì
róng chǔ
róng bīng
shì lǚ
bīn lǚ
jìn lǚ
kān lǚ
jūn lǚ
dà lǚ
dǎng lǚ
cóng lǚ
shàng lǚ
wǔ lǚ
kān lǚ
hǔ lǚ
dǐ lǚ
suǒ lǚ
zé lǚ
yà lǚ
jiè lǚ
shī lǚ
qióng lǚ
ruò lǚ
chóu lǚ
bīng lǚ
jìn lǚ
yú lǚ
juàn lǚ
pín lǚ
zǎi lǚ
zhèn lǚ
tōng lǚ
jìng lǚ
xùn lǚ
wǔ lǚ
chāi lǚ
jiǎng lǚ
qín lǚ
guò lǚ
dǎng lǚ
fù lǚ
dú lǚ
kè lǚ
bǐ lǚ
jū lǚ
chū lǚ
zhěng lǚ
guī lǚ
tóng lǚ
shāng lǚ
jìn lǚ
jī lǚ
xīn lǚ
hàn lǚ
pú lǚ
fǎn lǚ
jù lǚ
bào lǚ
yóu lǚ
fèn lǚ
ruì lǚ
biān lǚ
xià lǚ
wáng lǚ
ruì lǚ
róng lǚ
bèi lǚ
xíng lǚ
shì lǚ
hái lǚ
gū lǚ
yǔ lǚ
qiáng lǚ
mìng lǚ
huà lǚ
nì lǚ
军旅;(好工具.)兵事。
⒈ 军旅;兵事。
引三国魏曹丕《与张郃诏》:“今将军外勤戎旅,内存国朝。”
《北史·司马侃传》:“少果勇,未弱冠,便从戎旅。”
唐元稹《观兵部马射赋》:“我有笔阵与词锋,可以偃干戈而息戎旅。”
明王鏊《震泽长语·官制》:“唐世,诸道置按察使,后改为採访处置使,治於所部之都。既又改为观察,其戎旅之地,即置节度使。”
戎róng(1)(名)兵器;武器:兵~。(2)(名)军事;军队:~马|~装。(3)(名)我国古代称西方的民族。(4)(名)姓。
旅读音:lǚ旅lǚ(1)(动)在外地做客;旅行:~客|~途|~居|~馆|行~|商~。(2)谷物等不种自生的。旅lǚ(1)(名)军队的编制单位;辖几个团或几个营:~长|两~兵。(2)(名)泛指军队:强兵劲~|军~之事。(3)(动)共同:~进~退。