róng fù
róng chén
róng hàn
róng lì
róng yí
róng chǒu
róng kǔn
róng bǐng
róng jiǎ
róng lǔ
róng jiàn
róng chǎng
róng qǐ
róng bīng
róng shàn
róng xiào
róng fú
róng gōng
róng lǜ
róng pèi
róng zhuāng
róng guān
róng lù
róng yuè
róng mǎ
róng zhèn
róng jí
róng lěi
róng mò
róng jiāng
róng dí
róng wèi
róng huāng
róng gōng
róng gē
róng shù
róng zhān
róng jí
róng gōng
róng pèi
róng jié
róng nǚ
róng huī
róng yán
róng cān
róng tāo
róng lù
róng chǔ
róng háng
róng gōng
róng pú
róng yì
róng shì
róng yòu
róng wēi
róng shū
róng hào
róng luó
róng jì
róng shū
róng xuān
róng tíng
róng shì
róng jié
róng jīng
róng dí
róng chē
róng mán
róng kuí
róng luò
róng lüè
róng zhān
róng yù
róng bèi
róng jìn
róng shū
róng wǔ
róng chén
róng màn
róng lǚ
róng fān
róng róng
chuàn yí
hùn yí
téng yí
bái yí
jiǎn yí
huá yí
wēi yí
yǎn yí
shuō yí
qiāng yí
tián yí
cán yí
ǒu yí
jiān yí
miè yí
fēng yí
shāng yí
jiǔ yí
chí yí
qián yí
huò yí
suí yí
féng yí
kūn yí
shān yí
biān yí
bīng yí
chī yí
wài yí
fān yí
mán yí
cháng yí
xú yí
bān yí
chuàng yí
hú yí
dōng yí
míng yí
kuàng yí
líng yí
děng yí
jū yí
yú yí
liú yí
huǐ yí
sào yí
yáng yí
qǐ yí
xū yí
yì yí
qīng yí
shōu yí
nán yí
líng yí
cuì yí
pán yí
bǐ yí
guǎng yí
dá yí
miè yí
cháo yí
líng yí
mín yí
qín yí
fěi yí
lái yí
zī yí
liù yí
xiā yí
jǐng yí
běi yí
lún yí
kān yí
yú yí
zú yí
yú yí
hòu yí
lóng yí
líng yí
zōng yí
wō yí
wēi yí
yú yí
bǎi yí
xiǎn yí
yù yí
chóu yí
tóng yí
lǎng yí
dūn yí
huāng yí
jiǎn yí
jìn yí
jiā yí
bí yí
dǎo yí
chǒu yí
tiǎn yí
huái yí
róng yí
chōng yí
dàng yí
xī yí
nì yí
kūn yí
bǐng yí
píng yí
quǎn yí
bù yí
bó yí
chóu yí
huī yí
niǎo yí
zī yí
jiǎn yí
quǎn yí
sì yí
fēi yí
huáng yí
nǚ yí
戎和夷。古民族名。泛指少数民族。
谓艰险不宁。
⒈ 戎和夷。古民族名。泛指少数民族。
引《礼记·王制》:“中国戎夷,五方之民,皆有性也,不可推移。”
《敦煌曲子词·望江南》:“若不远仗天威力, 河湟必恐陷戎夷。”
明李贽《覆梅客生书》:“士民仰盖公之卧治,戎夷赖李牧之在边。”
⒉ 谓艰险不宁。
引《三国志·蜀志·许靖传》:“世路戎夷,祸乱遂合,駑怯偷生,自窜蛮貉。”
戎róng(1)(名)兵器;武器:兵~。(2)(名)军事;军队:~马|~装。(3)(名)我国古代称西方的民族。(4)(名)姓。
夷读音:yí1.平坦;平安:化险为~。
2.破坏建筑物(使成为平地):烧~弹。~为平地。
3.灭掉;杀尽:~灭。~族。
4.我国古代称东方的民族,也泛称周边的民族:淮~。四~。
5.旧时泛指外国或外国人:~情。华~杂处。
6.姓。