róng hàn
róng chǔ
róng gōng
róng shì
róng huī
róng hào
róng wèi
róng róng
róng shū
róng wǔ
róng mǎ
róng nǚ
róng shū
róng lù
róng yì
róng lǔ
róng pèi
róng gē
róng jiāng
róng qǐ
róng yuè
róng tāo
róng fān
róng bīng
róng shì
róng yòu
róng jìn
róng dí
róng gōng
róng pèi
róng fú
róng lù
róng bǐng
róng jí
róng màn
róng jiàn
róng zhèn
róng kuí
róng cān
róng chén
róng lěi
róng shū
róng zhān
róng gōng
róng jīng
róng jì
róng xiào
róng huāng
róng jí
róng shàn
róng yán
róng luò
róng pú
róng bèi
róng fù
róng lüè
róng tíng
róng lì
róng luó
róng guān
róng wēi
róng jié
róng kǔn
róng chǒu
róng lǚ
róng chǎng
róng jié
róng chén
róng xuān
róng zhān
róng jiǎ
róng háng
róng yù
róng zhuāng
róng mò
róng lǜ
róng mán
róng gōng
róng yí
róng chē
róng dí
róng shù
diàn huī
xíng huī
fān huī
lí huī
jīng huī
hái huī
yī huī
sān huī
róng huī
jiàn huī
jiàng huī
zhāo huī
zhēng huī
jiè huī
qí huī
jié huī
yún huī
bái huī
qǐ huī
tí huī
zhǐ huī
máo huī
jūn huī
fān huī
cháng huī
huáng huī
zài huī
dān huī
zhuàng huī
jìn huī
⒈ 军旗。亦借指军队。
引《晋书·明帝纪论》:“不得不推诚将相,以总戎麾。”
唐杜甫《哭王彭州抡》诗:“顷壮戎麾出,叨陪幕府要。”
郭孝威《云南光复记》:“鍔等以皭火微萤,亦得以附驥尾于戎麾。”
戎róng(1)(名)兵器;武器:兵~。(2)(名)军事;军队:~马|~装。(3)(名)我国古代称西方的民族。(4)(名)姓。
麾读音:huī麾huī(1)本义:(名)古代指挥军队的旗子。(2)(动)〈书〉指挥(军队)。