róng dí
róng gē
róng dí
róng bèi
róng huāng
róng wèi
róng yì
róng pèi
róng gōng
róng jīng
róng fān
róng yòu
róng lù
róng lù
róng wǔ
róng jí
róng lǜ
róng jiǎ
róng gōng
róng gōng
róng jì
róng lǚ
róng chǔ
róng jiàn
róng shù
róng lǔ
róng pú
róng guān
róng hào
róng chén
róng jié
róng mò
róng huī
róng lì
róng xuān
róng shàn
róng yán
róng jié
róng luó
róng chǒu
róng hàn
róng yuè
róng mán
róng wēi
róng yù
róng shì
róng tíng
róng bǐng
róng zhuāng
róng xiào
róng chǎng
róng zhān
róng nǚ
róng yí
róng lüè
róng háng
róng róng
róng bīng
róng lěi
róng jí
róng luò
róng kuí
róng tāo
róng zhèn
róng shū
róng pèi
róng zhān
róng gōng
róng shū
róng jìn
róng kǔn
róng jiāng
róng shì
róng shū
róng cān
róng mǎ
róng fú
róng fù
róng chē
róng màn
róng chén
róng qǐ
hAo86.即《六韬》。
韬略,军事谋略。
⒈ 即《六韬》。参见“六韜”。
引唐李贺《南园》诗之四:“桥头长老相哀念,因遗《戎韜》一卷书。”
王琦汇解:“戎韜,即太公《六韜》书也。”
⒉ 韬略,军事谋略。
引北周庾信《哀江南赋》:“侍戎韜於武帐,听雅曲於文絃。”
宋刘过《沁园春·张路分秋阅》词:“人在油幢,戎韜总制,羽扇从容裘带轻。”
清赵翼《书放翁诗后》诗:“设令少十年,必亲与戎韜。”
戎róng(1)(名)兵器;武器:兵~。(2)(名)军事;军队:~马|~装。(3)(名)我国古代称西方的民族。(4)(名)姓。
韬读音:tāo韬(1)(名)〈书〉弓或剑的套子。(2)(名)〈书〉(动)比喻隐藏。(3)(名)〈书〉(名)兵法:~略|六~。