bàng chè
bàng biān
bàng huáng
bàng xùn
bàng jiē
bàng mén
bàng zhào
bàng xiǎn
bàng shǔ
bàng kào
bàng qīn
bàng wǎn
bàng zhān
bàng guān
bàng huáng
bàng báo
bàng bàng
bàng zhuǎn
bàng lín
bàng jìng
bàng fèi
bàng jǐ
bàng zhōu
bàng xíng
bàng fū
bàng náng
bàng jí
bàng tōng
bàng lín
bàng zūn
bàng pái
bàng gài
bàng yīn
bàng shí
bàng bái
bàng jué
bàng jì
bàng hēi
bàng míng
bàng shǎng
bàng wǎn
bàng niǔ
bàng gù
bàng yǎn
bàng wǔ
bàng pái
bàng tǒng
bàng shēng
bàng liàng
bàng jiàn
bàng qī
bàng luò
bàng wén
bàng lǎn
bàng yáng
bàng shè
bàng jīn
bàng shī
bàng yī
bàng jì
bàng huáng
bàng ài
bàng hù
bàng jìn
bàng zhī
bàng guàn
bàng yǐng
bàng qī
bàng shuō
bàng fàn
jiāo jǐ
jīn jǐ
jiàn jǐ
héng jǐ
bīng jǐ
zhuàng jǐ
cì jǐ
huà jǐ
shè jǐ
jīng jǐ
gē jǐ
sǎ jǐ
liè jǐ
dí jǐ
jiǎ jǐ
sān jǐ
bàng jǐ
sà jǐ
zhū jǐ
dùn jǐ
shè jǐ
lóng jǐ
bì jǐ
jù jǐ
shǒu jǐ
hǔ jǐ
qiāng jǐ
dǎo jǐ
rán jǐ
zhé jǐ
liè jǐ
yǎn jǐ
lì jǐ
máo jǐ
liáo jǐ
qǐ jǐ
chí jǐ
dāo jǐ
diàn jǐ
zǒu jǐ
xì jǐ
zhí jǐ
bā jǐ
mén jǐ
cháng jǐ
cì jǐ
fān jǐ
yá jǐ
duàn jǐ
⒈ 谓将戟倒转,指向自己所在的阵营。傍,通“方”。
引《淮南子·泰族训》:“紂之地,左东海 、右流沙,前交趾,后幽都。师起容关,至浦水,士亿有餘万,然皆倒矢而射,傍戟而战。”
于省吾《双剑誃诸子新证·淮南子四》:“傍应读方……《孟子·梁惠王》‘方命虐民’注:‘方犹逆也’。按方命即背命,方与背一声之转,故训为逆。 《书·尧典》‘方命圮族’,《史记·五帝记》‘方’作‘负’。 《广雅·释詁》:‘背,负也。’背通偝。 《礼记·明堂位》‘天子负斧依’注:‘负之言偝也。’《释文》:‘偝本又作背。’‘方戟而战’,犹言背戟而战,上言‘倒矢而射’,‘倒’与‘方’互文耳。”
傍bàng(1)(动)靠近:船~了岸|依山~水。(2)(动)临近(指时间):~晚|~亮儿|~黑。
戟读音:jǐ戟jǐ(1)(名)古代兵器;柄上装有枪尖;旁边附有月牙形锋刃。(2)(动)〈书〉刺激。