cuò yíng
cuò dài
cuò duàn
cuò bǎo
cuò chuǎn
cuò sǔn
cuò àn
cuò biān
cuò zhuì
cuò tóu
cuò shǎn
cuò shì
cuò tiǎn
cuò hóu
cuò róu
cuò liè
cuò tú
cuò luàn
cuò rǎng
cuò chū
cuò miù
cuò wǎng
cuò jǔ
cuò gōng
cuò hé
cuò shēn
cuò è
cuò kǒu
cuò guī
cuò chu
cuò guò
cuò lì
cuò qián
cuò lián
cuò lì
cuò è
cuò zhì
cuò zhé
cuò lì
cuò fēn
cuò jiǎo
cuò zhòng
cuò yǒng
cuò shǒu
cuò cuī
cuò róu
cuò míng
cuò fǎ
cuò shī
cuò cǎi
cuò è
cuò bīng
cuò nì
cuò héng
cuò wǔ
cuò dì
cuò shí
cuò máng
cuò cí
cuò guài
cuò jué
cuò xīn
cuò è
cuò dāo
cuò wéi
cuò xù
cuò rán
cuò chǔ
cuò fēi
cuò niàn
cuò pán
cuò xíng
cuò qì
cuò wù
cuò kān
cuò mò
cuò jiě
cuò zì
cuò ài
cuò wén
cuò cuò
cuò mó
cuò zhǐ
cuò fā
cuò wǔ
cuò jū
cuò qǐ
cuò kāi
cuò lòu
cuò chē
cuò dòng
cuò shèng
cuò yòng
cuò yí
cuò bān
cuò zōng
cuò jiàn
cuò shǒu
cuò shì
cuò xíng
cuò dié
cuò bǎn
cuò yīn
cuò jiǎn
cuò zhàng
cuò è
cuò xiù
cuò fēn
cuò wù
cuò miù
cuò shì
cuò fēn
cuò zhì
cuò lòu
cuò dú
cuò bǐ
cuò fǔ
cuò jiē
cuò rèn
cuò zá
cuò mò
cuò chén
cuò jué
cuò xié
cuò jīn
cuò wǔ
cuò zhì
cuò cǎi
cuò wèi
cuò zé
cuò hù
cuò wǔ
cuò guà
cuò luò
cuò wǔ
cuò yì
cuò bì
cuò fēng
kuáng hóu
gē hóu
kū hóu
xīn hóu
shuǐ hóu
jí hóu
yù hóu
suǒ hóu
hàn hóu
jiāo hóu
jīn hóu
zhuàn hóu
cuò hóu
tiáo hóu
yīng hóu
jīn hóu
yān hóu
lóng hóu
kōng hóu
zhū hóu
jié hóu
è hóu
bái hóu
zhuǎn hóu
gē hóu
kàng hóu
ài hóu
chù hóu
⒈ 谓饮食误入气管。
引唐赵璘《因话录·角》:“寧王对御坐喷一口饭,直及龙颜。上曰:‘ 寧哥何故错喉?’”
唐李德裕《次柳氏旧闻》:“元宗於诸昆季友爱弥篤……每与诸王同食,因食之次, 寧王错喉,喷上髭。”
错cuò(1)(形)不对;过失:~字。(2)(形)交叉:~落。(3)(动)互相摩擦:~牙。(4)(动)岔开;相互避让:~开。(5)(形)坏、差(用于否定式):这个戏挺不~。(6)(名)磨玉的石头:它山之石可以为~。(7)(动)打磨玉石:攻~。(8)涂饰镶嵌(金、银等):~金。
喉读音:hóu喉hóu(名)介于咽和气管之间的部分;喉是呼吸器官的一部分;喉内有声带;又是发音器官;也作喉头。