cuò shì
cuò fā
cuò fēng
cuò dì
cuò cuò
cuò duàn
cuò bān
cuò wǔ
cuò zhì
cuò máng
cuò wén
cuò xiù
cuò chē
cuò yíng
cuò fǎ
cuò dié
cuò chu
cuò wǔ
cuò yīn
cuò shì
cuò dòng
cuò xīn
cuò jīn
cuò mó
cuò shèng
cuò chuǎn
cuò zhòng
cuò yí
cuò è
cuò shǒu
cuò kān
cuò rán
cuò lì
cuò chén
cuò lòu
cuò hù
cuò miù
cuò mò
cuò cǎi
cuò hé
cuò shǒu
cuò gōng
cuò wù
cuò fēn
cuò bì
cuò xié
cuò shǎn
cuò nì
cuò fēi
cuò jué
cuò wǔ
cuò dài
cuò è
cuò sǔn
cuò shì
cuò zhì
cuò róu
cuò tóu
cuò xù
cuò hóu
cuò qián
cuò lián
cuò niàn
cuò jiàn
cuò jiē
cuò bīng
cuò kǒu
cuò chǔ
cuò shí
cuò cí
cuò dú
cuò bǐ
cuò è
cuò zhǐ
cuò rǎng
cuò tú
cuò wǎng
cuò zhì
cuò wǔ
cuò jiǎn
cuò xíng
cuò bǎo
cuò qǐ
cuò jū
cuò róu
cuò wèi
cuò zōng
cuò shī
cuò rèn
cuò xíng
cuò lì
cuò qì
cuò zhàng
cuò dāo
cuò è
cuò miù
cuò chū
cuò cǎi
cuò biān
cuò fēn
cuò fǔ
cuò jiě
cuò héng
cuò zhuì
cuò kāi
cuò guà
cuò zá
cuò wéi
cuò míng
cuò guài
cuò zé
cuò yǒng
cuò lì
cuò jǔ
cuò zhé
cuò yòng
cuò mò
cuò àn
cuò liè
cuò luàn
cuò bǎn
cuò tiǎn
cuò luò
cuò guò
cuò lòu
cuò ài
cuò jiǎo
cuò jué
cuò shēn
cuò zì
cuò fēn
cuò wù
cuò guī
cuò wǔ
cuò pán
cuò è
cuò cuī
cuò yì
jī zhì
duàn zhì
xǐ zhì
pāo zhì
kǎi zhì
yóu zhì
biāo zhì
gē zhì
xián zhì
zhé zhì
cuò zhì
xuán zhì
kōng zhì
yìn zhì
jiù zhì
bō zhì
bǎo zhì
chóng zhì
gǎi zhì
jiàn zhì
děng zhì
qián zhì
gé zhì
chù zhì
guǐ zhì
shè zhì
shè zhì
ān zhì
bá zhì
bǎi zhì
liàng zhì
chuàng zhì
bì zhì
biān zhì
sì zhì
qiáo zhì
jiá zhì
zhì zhì
tóu zhì
cuò zhì
jì zhì
bǔ zhì
dùn zhì
róng zhì
diū zhì
bèi zhì
liú zhì
zhuǎn zhì
pù zhì
pèi zhì
wèi zhì
gòng zhì
qǐn zhì
wù zhì
qiān zhì
mò zhì
gòu zhì
liè zhì
dùn zhì
liè zhì
biàn zhì
zhuāng zhì
wú zhì
wù zhì
guǎn zhì
qí zhì
guī zhi
yí zhì
bìng zhì
yù zhì
shù zhì
chǔ zhì
huāng zhì
chù zhì
cuò zhì
hòu zhì
gēng zhì
dié zhì
biāo zhì
qí zhì
gòu zhì
dào zhì
fàng zhì
bù zhì
piān zhì
tiān zhì
gé zhì
fèi zhì
yì zhì
zhōng zhì
kāi zhì
bù zhì
àn zhì
zì zhì
hòu zhì
sī zhì
⒈ 杂然罗列。
引《楚辞·九章·惜往日》:“情寃见之日明兮,如列宿之错置。”
洪兴祖补注:“错,仓各切。”
唐柳宗元《愚溪诗序》:“嘉木异石错置,皆山水之奇者。”
⒉ 处置;安排。错,通“措”。
引《三国志·魏志·袁绍传》:“黄门闻之,皆诣进谢,唯所错置。”
《三国志·魏志·傅嘏传》“斯必然之数也” 裴松之注引晋司马彪《战略》:“可詔昶遵等择地居险,审所错置,及令三方一时前守。”
⒊ 弃置。错,通“措”。
引五代丘光庭《兼明书·错陶唐之象》:“张景阳《七命》云:‘错陶唐之象’…… 陶唐之代,人有犯罪者,画其衣冠,谓之象刑。言今晋德之盛,人犯罪者,其陶唐之象刑亦错置而不用也。”
铺列安置。
错cuò(1)(形)不对;过失:~字。(2)(形)交叉:~落。(3)(动)互相摩擦:~牙。(4)(动)岔开;相互避让:~开。(5)(形)坏、差(用于否定式):这个戏挺不~。(6)(名)磨玉的石头:它山之石可以为~。(7)(动)打磨玉石:攻~。(8)涂饰镶嵌(金、银等):~金。
置读音:zhì置zhì(1)(动)搁;放:~备|~身|置放。(2)(动)设立;布置:~办|设~。(3)(动)购置:添~。