cuò mò
cuò shì
cuò lì
cuò kǒu
cuò è
cuò yí
cuò jiē
cuò dì
cuò jué
cuò àn
cuò kān
cuò fā
cuò qián
cuò yì
cuò miù
cuò bīng
cuò wén
cuò rǎng
cuò è
cuò qǐ
cuò guà
cuò nì
cuò dú
cuò chuǎn
cuò zhàng
cuò tú
cuò bǎn
cuò zhì
cuò jǔ
cuò fēn
cuò wù
cuò hé
cuò lì
cuò fēn
cuò guī
cuò cí
cuò bǎo
cuò xīn
cuò hóu
cuò chu
cuò yíng
cuò shì
cuò hù
cuò cǎi
cuò fēng
cuò dòng
cuò zé
cuò jīn
cuò wǔ
cuò shēn
cuò xié
cuò bān
cuò pán
cuò wǔ
cuò liè
cuò wéi
cuò guài
cuò è
cuò wǎng
cuò luàn
cuò xíng
cuò qì
cuò cuī
cuò shí
cuò zhì
cuò ài
cuò lòu
cuò zhuì
cuò róu
cuò gōng
cuò wǔ
cuò zhé
cuò luò
cuò dāo
cuò yòng
cuò è
cuò zhòng
cuò xiù
cuò máng
cuò bì
cuò jiàn
cuò chǔ
cuò cuò
cuò fēi
cuò tiǎn
cuò lián
cuò shèng
cuò róu
cuò wǔ
cuò chén
cuò duàn
cuò kāi
cuò bǐ
cuò yǒng
cuò shǎn
cuò cǎi
cuò jué
cuò shī
cuò tóu
cuò wù
cuò fǎ
cuò chē
cuò guò
cuò mó
cuò yīn
cuò zōng
cuò wǔ
cuò jiǎo
cuò xù
cuò jiǎn
cuò sǔn
cuò mò
cuò dài
cuò shì
cuò wèi
cuò zhì
cuò zì
cuò biān
cuò rèn
cuò fǔ
cuò niàn
cuò miù
cuò xíng
cuò jiě
cuò jū
cuò héng
cuò dié
cuò shǒu
cuò zá
cuò zhǐ
cuò fēn
cuò míng
cuò rán
cuò lì
cuò shǒu
cuò lòu
cuò è
cuò chū
⒈ 交错,错杂。
引《文选·宋玉<风赋>》:“耾耾雷声,迴穴错迕。”
李善注:“错迕,错杂交迕也。”
⒉ 矛盾;错乱。
引唐杜甫《石笋行》:“政化错迕失大体,坐看倾危受厚恩。”
清顾炎武《书女娲庙》诗:“北极偏高南极低,四时错迕乖寒暑。”
清赵翼《赠相士彭铁嘴》诗:“然而按旧谱,有时亦错迕。”
⒊ 违逆;不如意。
引唐杜甫《新婚别》诗:“人事多错迕,与君永相望。”
明高明《琵琶记·临朝感叹》:“人事多错迕,羞彼双鸳鸯。”
清黄景仁《金缕曲·送杨才叔试令甘肃》词:“人説用才多错迕,我説此行偏好。”
交杂。
错cuò(1)(形)不对;过失:~字。(2)(形)交叉:~落。(3)(动)互相摩擦:~牙。(4)(动)岔开;相互避让:~开。(5)(形)坏、差(用于否定式):这个戏挺不~。(6)(名)磨玉的石头:它山之石可以为~。(7)(动)打磨玉石:攻~。(8)涂饰镶嵌(金、银等):~金。
迕读音:wǔ迕wǔ(1)(动)〈书〉遇见。(2)(动)〈书〉违背;不顺从。