ruì fēng
dāng fēng
tán fēng
máng fēng
lì fēng
cí fēng
qiān fēng
dāo fēng
zhuī fēng
wèi fēng
xiān fēng
qí fēng
shén fēng
cáng fēng
zéi fēng
lùn fēng
pī fēng
shé fēng
lěng fēng
cuò fēng
cái fēng
bǐ fēng
jiān fēng
dí fēng
jìn fēng
jiàn fēng
yīng fēng
zhēng fēng
fēi fēng
qīng fēng
chū fēng
è fēng
jiāo fēng
chán fēng
zhōng fēng
jī fēng
cuī fēng
zhuī fēng
zhèng fēng
dūn fēng
xiù fēng
lián fēng
tuī fēng
chù fēng
jí fēng
kāi fēng
chài fēng
qián fēng
piān fēng
zǎn fēng
léi fēng
chōng fēng
huà fēng
nuǎn fēng
hái fēng
ruì fēng
xiàn fēng
è fēng
gāng fēng
biàn fēng
bīng fēng
cí fēng
shǐ fēng
cí fēng
xiān fēng
jiān fēng
mào fēng
biān fēng
yíng fēng
qián fēng
kuáng fēng
shuāng fēng
kǒu fēng
shé fēng
zhēn fēng
xié fēng
yù fēng
yǎn fēng
bì fēng
jūn fēng
⒈ 刚锐的锋芒。
引《文选·张衡<西京赋>》:“衝狭鷰濯,胸突銛锋。”
薛综注:“卷簟席,以矛插其中,伎儿以身投从中过。”
唐陆贽《又论进瓜果人拟官状》:“而突銛锋,排患难者,则以是赏之。”
清赵翼《秧针》诗:“谁散銛锋似嫩芜,纤柔不比剑裁蒲。”
1. 锋利:“斩魅宝刀铦。”
2. 臿,一种农具。
3. 捕鱼具。
4. 利器。
5. 姓。
锋读音:fēng锋fēng(1)(名)(刀、剑等)锐利或尖端的部分:词~。(2)(名)在前列带头的(多指军队):冲~陷阵。