cí zhǔ
cí cán
cí ér
cí tǒng
cí tán
cí fèi
cí xiàng
cí shè
cí qióng
cí biàn
cí xiàng
cí cǎi
cí jié
cí huà
cí yè
cí xióng
cí àn
cí fēng
cí yǎn
cí mù
cí zhì
cí xìng
cí xíng
cí wén
cí tú
cí guān
cí juàn
cí jiān
cí yì
cí bó
cí fǔ
cí tí
cí xīn
cí zǔ
cí zǎo
cí guāi
cí yì
cí yùn
cí biàn
cí méng
cí xiàng
cí chén
cí yǎ
cí sù
cí shǐ
cí diào
cí gēn
cí tǒng
cí jí
cí chǎng
cí tíng
cí pài
cí xué
cí chàn
cí cáo
cí lìng
cí kè
cí zhì
cí gé
cí lèi
cí jiān
cí mó
cí yǔ
cí zú
cí yì
cí gǔ
cí yuán
cí jiā
cí zhāng
cí pǐn
cí hǎi
cí wéi
cí xù
cí zōng
cí fēng
cí pái
cí xùn
cí yè
cí guǎn
cí huì
cí mén
cí fēng
cí yì
cí mào
cí qióng
cí fù
cí zhá
cí yuán
cí zōng
cí jià
cí zhí
cí yīng
cí qǔ
cí kē
cí lǐ
cí jù
cí tǔ
cí shuō
cí míng
cí yán
cí qiāng
cí tiáo
cí zhǐ
cí mìng
cí yú
cí yīn
cí bǐng
cí bō
cí lǜ
cí lín
cí yǐn
cí sù
cí liú
cí jì
cí yǒu
cí rén
cí yù
cí yuàn
cí zhǐ
cí qì
cí zhàng
cí tóu
cí shì
cí zhuàng
cí yuán
cí fǎ
cí è
cí zuò
cí zhuì
cí jìn
cí huáng
cí dié
cí chuán
cí sè
cí cǎi
cí xiān
cí pǔ
cí shǒu
cí hàn
cí jiàng
cí fàn
cí pǐ
cí sòng
cí zhǐ
cí bǐ
cí tǐ
cí yuán
cí shǒu
cí yuē
cí kù
cí cái
cí jìng
cí diǎn
cí shì
cí shǔ
cí huá
cí wèi
cí yòu
cí wěi
lì fēng
jiàn fēng
xié fēng
dāo fēng
kuáng fēng
piān fēng
bīng fēng
huà fēng
chōng fēng
shé fēng
nuǎn fēng
zhuī fēng
dūn fēng
bǐ fēng
zhèng fēng
lěng fēng
zhōng fēng
xiān fēng
biān fēng
dí fēng
léi fēng
pī fēng
lùn fēng
tuī fēng
hái fēng
chū fēng
zǎn fēng
jiān fēng
qiān fēng
biàn fēng
è fēng
xiù fēng
jiān fēng
yíng fēng
chài fēng
jìn fēng
zhēng fēng
xiān fēng
è fēng
yīng fēng
gāng fēng
zéi fēng
qīng fēng
lián fēng
kāi fēng
ruì fēng
cuī fēng
jūn fēng
dāng fēng
qián fēng
shuāng fēng
mào fēng
cí fēng
qí fēng
yǎn fēng
shé fēng
máng fēng
chán fēng
chù fēng
zhēn fēng
cí fēng
yù fēng
tán fēng
jí fēng
jiāo fēng
jī fēng
qián fēng
shǐ fēng
kǒu fēng
bì fēng
ruì fēng
xiàn fēng
cuò fēng
wèi fēng
fēi fēng
cí fēng
shén fēng
cái fēng
zhuī fēng
cáng fēng
⒈ 犀利的文笔或口才。
引南朝陈徐陵《与杨仆射书》:“足下素挺词锋,兼长理窟, 匡丞相解颐之説, 乐令君清耳之谈,向所諮疑,谁能晓喻。”
元柳贯《出北城独上秋屏阁望西山烟霭中漠无所见》诗:“我疑玉女畏迎将,且惧词锋恣弹射。”
曹禺《雷雨》第一幕:“他说话微微有点口吃似的,但是在他的感情激昂的时候,词锋是锐利的。”
⒉ 言词所向;话题。
引叶圣陶《一个朋友》:“当时我便转了词锋道:‘伊快乐么?’”
形容文词锋芒,有如刀刃。
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
锋读音:fēng锋fēng(1)(名)(刀、剑等)锐利或尖端的部分:词~。(2)(名)在前列带头的(多指军队):冲~陷阵。