cuò yàng
cuò fú
cuò ruì
cuò shāng
cuò xī
cuò kū
cuò yì
cuò mó
cuò bài
cuò zhēn
cuò jǔ
cuò qiáng
cuò dòng
cuò guò
cuò zhé
cuò suō
cuò fēng
cuò qū
cuò qì
cuò bīng
cuò běi
cuò bǐ
cuò nǜ
cuò dùn
cuò bài
cuò mò
cuò jié
cuò rǔ
cuò shī
cuò qū
cí fēng
cái fēng
jiàn fēng
kāi fēng
dí fēng
xiān fēng
yù fēng
chán fēng
bǐ fēng
pī fēng
huà fēng
xiān fēng
è fēng
lěng fēng
qīng fēng
xiàn fēng
chài fēng
qián fēng
shén fēng
jiān fēng
yǎn fēng
shuāng fēng
lián fēng
máng fēng
zéi fēng
piān fēng
cuī fēng
ruì fēng
cí fēng
zhuī fēng
zhèng fēng
tuī fēng
zhēng fēng
è fēng
dūn fēng
yíng fēng
zhōng fēng
léi fēng
chū fēng
kuáng fēng
qián fēng
shé fēng
fēi fēng
xiù fēng
jiān fēng
jìn fēng
shǐ fēng
chōng fēng
jī fēng
bīng fēng
wèi fēng
jí fēng
cuò fēng
xié fēng
mào fēng
shé fēng
kǒu fēng
biàn fēng
chù fēng
lùn fēng
biān fēng
bì fēng
jūn fēng
qí fēng
lì fēng
tán fēng
nuǎn fēng
dāng fēng
gāng fēng
cáng fēng
cí fēng
zhēn fēng
qiān fēng
hái fēng
dāo fēng
yīng fēng
zhuī fēng
jiāo fēng
zǎn fēng
ruì fēng
⒈ 锋芒受挫。
⒉ 回锋。书法的一种笔法。
引清包世臣《艺舟双楫·跋荣郡王临快雪内景二帖》:“大凡六朝相传笔法,起处无尖锋,亦无驻痕;收处无缺笔,亦无挫锋,此所谓不失篆、分之遗意者。”
挫cuò(1)(动)进行不顺利:~折。(2)(动)压下、降低:~敌人的锐气;长自己的威风。
锋读音:fēng锋fēng(1)(名)(刀、剑等)锐利或尖端的部分:词~。(2)(名)在前列带头的(多指军队):冲~陷阵。