jí shǐ
jī shǐ
xián shǐ
zì shǐ
jiàn shǐ
wǎng shǐ
chuán shǐ
mò shǐ
xuán shǐ
léi shǐ
kuáng shǐ
hù shǐ
fēi shǐ
náng shǐ
lú shǐ
sān shǐ
pú shǐ
guàn shǐ
guǐ shǐ
péng shǐ
zēng shǐ
biāo shǐ
dú shǐ
mì shǐ
shù shǐ
zhì shǐ
fù shǐ
bì shǐ
huà shǐ
duàn shǐ
cán shǐ
mǎ shǐ
hāo shǐ
yǒng shǐ
lì shǐ
bā shǐ
hú shǐ
jí shǐ
fú shǐ
gǒu shǐ
nòng shǐ
bái shǐ
hāo shǐ
lián shǐ
zhù shǐ
fēng shǐ
jīn shǐ
zōu shǐ
xìn shǐ
què shǐ
qiāo shǐ
gē shǐ
yā shǐ
jié shǐ
ān shǐ
niú shǐ
xiāng shǐ
shā shǐ
huáng shǐ
sǐ shǐ
zú shǐ
háo shǐ
lú shǐ
tián shǐ
shén shǐ
bīng shǐ
hú shǐ
fā shǐ
héng shǐ
dǐ shǐ
wēi shǐ
nǔ shǐ
gōng shǐ
hóu shǐ
hán shǐ
qián shǐ
⒈ 一种轻疾而锋利的箭。
引《庄子·天下》:“鏃矢之疾,而有不行不止之时。”
《鹖冠子·世兵》:“出实触虚,禽将破军,发如鏃矢,动如雷霆。”
《吕氏春秋·贵卒》:“所为贵鏃矢者,为其应声而至。”
高诱注:“鏃,矢轻利也。小曰鏃矢,大曰篇矢。”
⒉ 指大箭头的箭。
引《汉书·胶东康王刘寄传》:“淮南王谋反时, 寄微闻其事,私作兵车鏃矢,战守备,备淮南之起。”
颜师古注:“鏃矢,大鏃之矢,今所谓兵箭者也。”