xián suǒ
xián shǐ
xián guǎn
xián kuò
xián mù
xián hú
xián zi
xián huī
xián rèn
xián yāo
xián páo
xián wéi
xián ěr
xián huī
xián huì
xián zhù
xián gē
xián táo
xián xīn
xián lǚ
xián cí
xián qín
xián guǎn
xián jí
xián jiāo
xián yuè
xián táo
xián yuè
xián guā
xián sòng
xián jiàn
xián yīn
lián shǐ
zú shǐ
hóu shǐ
zōu shǐ
shā shǐ
huáng shǐ
guàn shǐ
jí shǐ
duàn shǐ
jī shǐ
jīn shǐ
hāo shǐ
zhì shǐ
chuán shǐ
hù shǐ
hán shǐ
fēi shǐ
gōng shǐ
nǔ shǐ
lú shǐ
zì shǐ
lì shǐ
tián shǐ
jí shǐ
wǎng shǐ
léi shǐ
yǒng shǐ
shén shǐ
hú shǐ
hāo shǐ
nòng shǐ
sǐ shǐ
gǒu shǐ
hú shǐ
wēi shǐ
mò shǐ
mǎ shǐ
shù shǐ
qián shǐ
fā shǐ
huà shǐ
niú shǐ
zēng shǐ
ān shǐ
xìn shǐ
pú shǐ
háo shǐ
dú shǐ
jiàn shǐ
què shǐ
héng shǐ
jié shǐ
bái shǐ
zhù shǐ
biāo shǐ
fú shǐ
bì shǐ
lú shǐ
qiāo shǐ
bīng shǐ
xiāng shǐ
sān shǐ
guǐ shǐ
péng shǐ
náng shǐ
fù shǐ
fēng shǐ
yā shǐ
xián shǐ
dǐ shǐ
cán shǐ
gē shǐ
kuáng shǐ
mì shǐ
bā shǐ
xuán shǐ
⒈ 弓箭。
引汉司马相如《上林赋》:“弦矢分,艺殪仆,然后扬节而上浮。”
唐玄奘《大唐西域记·摩揭陀国上》:“纵火飞烟,扬沙激石,备矛楯之具,极弦矢之用。”
⒉ 絃矢:弓箭。参见“弦矢”。
引汉赵晔《吴越春秋·王僚使公子光传》:“伍举曰:‘不飞不鸣,将为射者所图;絃矢卒发,岂得冲天而惊人乎?’”
弦xián(1)(名)弓背两端之间系着的绳状物;有弹性:弓~|箭在~上|改~易辙。(2)(名)(~儿)乐器上发声的线:管~乐。(3)(名)〈方〉发条:上~。(4)(名)直线与圆相交;在圆周内的部分叫弦:正~|余~。(5)(名)我国古代称不等腰直角三角形的斜边为弦。
矢读音:shǐ矢shǐ(1)(名)箭。(2)(动)发誓。