hú lú
hú qiáo
hú jiāng
hú shǐ
hú píng
hú gōng
hú zūn
hú gān
hú jùn
hú jiàn
hú shǒu
hú cān
hú sūn
hú fáng
hú tiān
hú liáng
hú kē
hú qiū
hú cān
hú léi
hú cān
hú lǐng
hú fēng
hú sūn
hú láng
hú lú
hú lòu
hú zǐ
hú rén
hú shāng
zhù shǐ
huáng shǐ
hán shǐ
sān shǐ
héng shǐ
bīng shǐ
lián shǐ
mò shǐ
zì shǐ
péng shǐ
cán shǐ
tián shǐ
xián shǐ
lú shǐ
gǒu shǐ
jí shǐ
hóu shǐ
huà shǐ
fù shǐ
náng shǐ
jié shǐ
dǐ shǐ
bā shǐ
nòng shǐ
dú shǐ
fēng shǐ
biāo shǐ
jīn shǐ
shù shǐ
háo shǐ
duàn shǐ
hú shǐ
xiāng shǐ
niú shǐ
zú shǐ
yǒng shǐ
guǐ shǐ
nǔ shǐ
fēi shǐ
qián shǐ
jiàn shǐ
jí shǐ
pú shǐ
wǎng shǐ
kuáng shǐ
mì shǐ
fú shǐ
hú shǐ
hāo shǐ
chuán shǐ
shā shǐ
gōng shǐ
lú shǐ
mǎ shǐ
qiāo shǐ
guàn shǐ
wēi shǐ
bì shǐ
jī shǐ
zōu shǐ
gē shǐ
què shǐ
léi shǐ
ān shǐ
lì shǐ
shén shǐ
zēng shǐ
xìn shǐ
hāo shǐ
xuán shǐ
yā shǐ
hù shǐ
sǐ shǐ
zhì shǐ
fā shǐ
bái shǐ
⒈ 壶与矢为投壶用具,因以称投壶。
引《礼记·投壶》:“主人奉矢,司射奉中,使人执壶。主人请曰:‘某有枉矢哨壶,请以乐宾。’”
唐韩愈《画记》:“壶矢博奕之具,二百五十有一。”
清姚鼐《倪学博约为茶果之会》诗:“渴爱旗鎗烹似乳,闹嫌壶矢祝如陵。”
壶hú(1)(名)陶瓷或金属等制成的容器;有嘴;有把儿或提梁;用来盛液体;从嘴往外倒:茶~|酒~|喷~。(2)(Hú)姓。壶kǔn(名)宫里面的路。
矢读音:shǐ矢shǐ(1)(名)箭。(2)(动)发誓。