shǒu lì
shǒu hé
shǒu lìng
shǒu kē
shǒu xià
shǒu kǎi
shǒu zú
shǒu huǐ
shǒu fú
shǒu zǐ
shǒu zuò
shǒu chàng
shǒu chuàng
shǒu miàn
shǒu xí
shǒu lǐng
shǒu xiàng
shǒu zuì
shǒu huò
shǒu háng
shǒu lián
shǒu nǎo
shǒu cān
shǒu gōng
shǒu shàn
shǒu bīng
shǒu jì
shǒu jià
shǒu dū
shǒu bǔ
shǒu zhāng
shǒu lǐng
shǒu cuàn
shǒu guān
shǒu qī
shǒu fù
shǒu mò
shǒu shì
shǒu xiāng
shǒu jiàn
shǒu zhàn
shǒu tuó
shǒu chàng
shǒu xiàng
shǒu chū
shǒu xiān
shǒu jiǎ
shǒu cóng
shǒu chōng
shǒu shǔ
shǒu miǎn
shǒu yáng
shǒu cáo
shǒu yì
shǒu fàn
shǒu juàn
shǒu cì
shǒu gào
shǒu jí
shǒu jí
shǒu dí
shǒu yào
shǒu bō
shǒu è
shǒu shù
shǒu fù
shǒu nì
shǒu jí
shǒu xuǎn
shǒu yì
shǒu zuò
shǒu yǐn
shǒu fú
shǒu zhǎng
shǒu chē
shǒu dìng
shǒu tái
shǒu wàng
shǒu kuí
shǒu dào
shǒu duān
shǒu wèi
shǒu nàn
shǒu dí
shǒu qiū
shǒu luàn
shǒu bān
shǒu lǔ
shǒu shēn
shǒu dāng
shǒu fā
shǒu fǔ
shǒu shí
shǒu tú
shǒu dié
shǒu qiū
shǒu wěi
shǒu yuàn
shǒu yè
shǒu móu
shǒu chūn
shǒu kěn
shǒu jiè
shǒu shī
shǒu shì
pèi dāng
jìn dāng
yù dāng
wén dāng
shuì dāng
ěr dāng
jù dāng
míng dāng
shǒu dāng
yuán dāng
xiǎo dāng
yín dāng
hán dāng
yáo dāng
quán dāng
chǎng dāng
ěr dāng
zhōng dāng
zhū dāng
míng dāng
dīng dāng
huá dāng
láng dāng
jīn dāng
guì dāng
cuì dāng
zuǒ dāng
nì dāng
yān dāng
dà dāng
nèi dāng
bì dāng
diāo dāng
⒈ 宦官头目。
引明沉德符《野获编补遗·内监·内臣罪谴》:“闻之中官辈云,种菜者至南京,其守备大璫坐堂皇,喝云:‘取职事来!’则浄军肩一粪桶并杓趋过前而去。虽司礼首璫得罪亦然。”
明王世贞《觚不觚录》:“相传司礼首璫与内阁刺,用单红纸,而内阁用双红摺帖答之,然彼此俱自称侍生,无他异也。”
首shǒu(1)本义:(名)头:(名)头(2)(形)第一;最高的:~相|~脑。(3)(名)首领:~长。(4)(名)首先:~创。(5)(动)出头告发:自~。(6)姓。(7)(量)用于诗、词、赋;一篇叫一首。
珰读音:dāng珰dāng(1)(名)妇女戴在耳垂上的装饰品。(2)(名)宦官。