shǒu kuí
shǒu cuàn
shǒu dāng
shǒu tú
shǒu jiǎ
shǒu lián
shǒu yǐn
shǒu guān
shǒu cān
shǒu bō
shǒu chōng
shǒu shí
shǒu fù
shǒu tái
shǒu shì
shǒu xuǎn
shǒu xiàng
shǒu chuàng
shǒu háng
shǒu jiàn
shǒu dí
shǒu nǎo
shǒu wèi
shǒu lì
shǒu kē
shǒu dí
shǒu wěi
shǒu yì
shǒu xià
shǒu chūn
shǒu yáng
shǒu cì
shǒu jí
shǒu gōng
shǒu hé
shǒu dū
shǒu fǔ
shǒu fù
shǒu móu
shǒu nàn
shǒu luàn
shǒu mò
shǒu miǎn
shǒu bān
shǒu shī
shǒu bīng
shǒu huǐ
shǒu yuàn
shǒu fú
shǒu qiū
shǒu fā
shǒu lìng
shǒu dié
shǒu qī
shǒu huò
shǒu jì
shǒu jí
shǒu yè
shǒu cáo
shǒu zú
shǒu juàn
shǒu shǔ
shǒu zhàn
shǒu jiè
shǒu xiān
shǒu gào
shǒu nì
shǒu cóng
shǒu xí
shǒu chē
shǒu yào
shǒu shì
shǒu dào
shǒu chàng
shǒu lǐng
shǒu duān
shǒu wàng
shǒu bǔ
shǒu dìng
shǒu qiū
shǒu zǐ
shǒu zhǎng
shǒu è
shǒu miàn
shǒu fàn
shǒu zuò
shǒu tuó
shǒu shù
shǒu xiāng
shǒu zuì
shǒu chàng
shǒu lǔ
shǒu chū
shǒu shēn
shǒu fú
shǒu jí
shǒu jià
shǒu kěn
shǒu zhāng
shǒu yì
shǒu lǐng
shǒu kǎi
shǒu shàn
shǒu zuò
shǒu xiàng
xīn chàng
piào chàng
jué chàng
tán chàng
chóng chàng
tí chàng
xiān chàng
yán chàng
èr chàng
kāi chàng
lí chàng
liú chàng
duì chàng
mài chàng
bān chàng
gē chàng
àn chàng
dú chàng
chén chàng
ōu chàng
yǎn chàng
fàn chàng
jī chàng
jiāo chàng
gēng chàng
yáng chàng
chuī chàng
jiù chàng
kǎi chàng
lǐng chàng
yī chàng
shěn chàng
xuě chàng
ǒu chàng
qí chàng
hè chàng
xiǎo chàng
yóng chàng
yàn chàng
sān chàng
jiǎ chàng
hé chàng
suí chàng
gāo chàng
chuán chàng
jué chàng
sù chàng
yuàn chàng
cháo chàng
qiǎn chàng
yōu chàng
yín chàng
mán chàng
yǐn chàng
yǐng chàng
táng chàng
yí chàng
zhàn chàng
huān chàng
gǎn chàng
zhòu chàng
lì chàng
chóu chàng
shǒu chàng
lǐng chàng
xiǎo chàng
yú chàng
fān chàng
jiǎng chàng
bài chàng
míng chàng
lú chàng
yě chàng
zàn chàng
jiē chàng
qiáo chàng
tí chàng
gǔ chàng
yǒng chàng
hēng chàng
zuò chàng
líng chàng
jí chàng
zhǔ chàng
zhū chàng
jǐng chàng
qīng chàng
hū chàng
lián chàng
bàn chàng
dī chàng
shuō chàng
tuī chàng
fèng chàng
píng chàng
hào chàng
chán chàng
cǎi chàng
gòng chàng
lún chàng
diǎn chàng
⒈ 同“首倡”。
引《后汉书·荀彧传》:“自天子蒙尘,将军首唱义兵。”
⒉ 指句首语气词。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·章句》:“至於‘夫’‘惟’‘盖’‘故’者,发端之首唱。”
⒊ 谓成诗在先。
引唐白居易《令狐相公拜尚书后有喜从镇归朝之作刘郎中先和因以继之》:“尚书首唱郎中和,不计官资只计才。”
首先提倡。《南史.卷一五.傅亮传》:「我首唱大义,兴复王室。」南朝梁.刘勰《文心雕龙.杂文》:「观枚氏首唱,信独拔而伟丽矣。」也作「首倡」。
首shǒu(1)本义:(名)头:(名)头(2)(形)第一;最高的:~相|~脑。(3)(名)首领:~长。(4)(名)首先:~创。(5)(动)出头告发:自~。(6)姓。(7)(量)用于诗、词、赋;一篇叫一首。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。