chèn tú
kuí tú
fù tú
qǐ tú
ní tú
jī tú
yuǎn tú
qí tú
míng tú
xuán tú
guì tú
mù tú
dǐ tú
niǎo tú
jiè tú
jiǒng tú
chéng tú
qí tú
zhǎng tú
shēng tú
sù tú
zhèng tú
lù tú
bàn tú
yáo tú
píng tú
zài tú
dāng tú
yì tú
ruǎn tú
sāi tú
dēng tú
shuò tú
hái tú
qióng tú
qīng tú
dào tú
shū tú
jiā tú
jīng tú
zhān tú
jìn tú
míng tú
wěi tú
běn tú
jiǎ tú
chū tú
guī tú
fēn tú
tǎn tú
jīn tú
àn tú
mí tú
chù tú
qiáo tú
qián tú
shǒu tú
zhōng tú
shī tú
chén tú
huàn tú
tā tú
yán tú
shì tú
zhēng tú
mò tú
lǚ tú
bié tú
guǐ tú
kuàng tú
zhēng tú
jìn tú
lí tú
xié tú
jiē tú
cháng tú
lín tú
shí tú
jié tú
bāng tú
jìng tú
duǎn tú
chōng tú
chuān tú
hēng tú
gǎi tú
quán tú
mìng tú
亦作“歧涂”。
岔路。
谓不同的途径。
比hAo86.喻错误的道路。
⒈ 亦作“歧涂”。
⒉ 岔路。
引清赵翼《放歌》:“谁教东驰西騖多歧涂,贪如夺标弃如屣。”
《儿女英雄传》缘起首回:“两旁歧途曲巷中有无数的车马辐輳。”
宁调元《游白云归感赋四律并柬同游诸子》之一:“亡羊已为歧途误,功狗翻先狡兔烹。”
⒊ 比喻错误的道路。
引清陆继辂《<七家文钞>序》:“吾常自荆川之殁,此道中絶。后有作者,復趋于歧涂,以要一时之誉。”
宋庆龄《为抗议违反孙中山的革命原则和政策的声明》:“使我失望的,只是有些领导过革命的人已经走上了歧途。”
⒋ 谓不同的途径。
引田北湖《论文章源流》:“今地球万国,异文并列,审音、解字、联句、纂文之难易,截然歧途,不可混合。”
自大路歧出的道路。
如:「误入歧途」。