fù tú
yì tú
àn tú
dāng tú
wěi tú
huàn tú
píng tú
duǎn tú
yáo tú
guī tú
xié tú
hēng tú
qián tú
qióng tú
chū tú
sù tú
qǐ tú
gǎi tú
jīn tú
lí tú
chéng tú
zhēng tú
chèn tú
shī tú
zhān tú
tǎn tú
qiáo tú
lǚ tú
kuí tú
ruǎn tú
shū tú
dēng tú
mò tú
jiǒng tú
guì tú
niǎo tú
jiē tú
jī tú
dào tú
shēng tú
guǐ tú
lín tú
tā tú
hái tú
quán tú
zài tú
yán tú
jìn tú
kuàng tú
mìng tú
běn tú
zhǎng tú
cháng tú
míng tú
fēn tú
qīng tú
bié tú
qí tú
shǒu tú
chuān tú
shì tú
chén tú
jìng tú
dǐ tú
ní tú
shuò tú
bāng tú
zhēng tú
zhōng tú
jié tú
míng tú
shí tú
yuǎn tú
sāi tú
jiā tú
mù tú
jiǎ tú
bàn tú
jìn tú
lù tú
mí tú
jīng tú
zhèng tú
jiè tú
qí tú
xuán tú
chōng tú
chù tú
⒈ 古代都城内的东西大道。
引语本《周礼·考工记·匠人》:“国中九经九纬,经涂九轨。”
郑玄注:“国中,城内也。经、纬谓涂也。”
贾公彦疏:“南北之道为经,东西之道为纬。”
清厉荃《事物异名录·郡邑下·路》:“国都中路曰纬途。”