mìng shū
mìng fàn
mìng zhōng
mìng tǐ
mìng chén
mìng lù
mìng pù
mìng xí
mìng jiāng
mìng guǎn
mìng shì
mìng rì
mìng shù
mìng jiǔ
mìng chuǎn
mìng tú
mìng jù
mìng zōng
mìng lǚ
mìng gào
mìng lóng
mìng jiào
mìng guī
mìng guī
mìng sù
mìng gù
mìng lè
mìng fù
mìng jià
mìng qī
mìng bǐ
mìng chē
mìng qiān
mìng jīn
mìng gōng
mìng mín
mìng lù
mìng jiè
mìng fú
mìng lǚ
mìng tōng
mìng jiǎn
mìng shāng
mìng piān
mìng ǒu
mìng guǎn
mìng yùn
mìng cí
mìng jiào
mìng zhǔ
mìng qīng
mìng lì
mìng xiàng
mìng xiào
mìng shǐ
mìng yùn
mìng bó
mìng chì
mìng hù
mìng tí
mìng jí
mìng jūn
mìng lǐ
mìng mài
mìng fēn
mìng shù
mìng jiē
mìng cǎi
mìng kuài
mìng dì
mìng lù
mìng jiāo
mìng zhào
mìng jià
mìng míng
mìng cǎo
mìng gàn
mìng xiàn
mìng mén
mìng cì
mìng zhǔ
mìng guān
mìng lǚ
mìng dìng
mìng gēn
mìng guān
mìng gōng
mìng tǎo
mìng guāng
mìng kè
mìng àn
mìng dèng
mìng zǐ
mìng jì
mìng dì
mìng chēng
mìng cái
mìng dà
mìng lì
mìng fū
mìng guī
mìng yì
mìng dú
mìng jué
mìng dài
mìng shì
mìng hé
mìng shì
mìng jiā
mìng guò
mìng lìng
mìng lǚ
mìng xì
yì tú
zhōng tú
dǐ tú
lù tú
tǎn tú
yán tú
jīng tú
lǚ tú
zhèng tú
ruǎn tú
fù tú
běn tú
yuǎn tú
qián tú
yáo tú
guī tú
píng tú
sù tú
huàn tú
xié tú
qǐ tú
dāng tú
zài tú
gǎi tú
jìng tú
guǐ tú
bàn tú
shí tú
shì tú
dào tú
bāng tú
kuàng tú
niǎo tú
qí tú
jìn tú
dēng tú
zhēng tú
quán tú
mù tú
hái tú
zhēng tú
shǒu tú
kuí tú
fēn tú
hēng tú
qiáo tú
chén tú
jiè tú
mìng tú
àn tú
lín tú
sāi tú
jiǎ tú
jīn tú
jiā tú
xuán tú
jìn tú
lí tú
jī tú
chuān tú
shī tú
míng tú
wěi tú
mò tú
qí tú
shēng tú
chū tú
cháng tú
bié tú
tā tú
jiǒng tú
qióng tú
shuò tú
jié tú
guì tú
shū tú
duǎn tú
mí tú
míng tú
jiē tú
zhǎng tú
chōng tú
chù tú
zhān tú
chéng tú
chèn tú
qīng tú
ní tú
⒈ 平生的经历;生活的道路。
引唐王勃《秋日登洪府滕王阁饯别序》:“时运不齐,命途多舛。”
唐杜頠《梦赋》:“才誉不振,命途仍塞。”
《三国演义》第三五回:“命途多蹇,所以至此。”
《十月》1981年第6期:“这位命途多舛的姑娘高兴得几乎跳起来。”
天命气运。也作「命数」、「命运」。
命mìng(1)(名)生命;性命。(2)(名)命运(3)(名):算~。(4)(名)(动)命令(5)(名);指派:~驾。(6)(名)(名)命令(7)(名);指示:奉~|待~。(8)(名)(动)给与(名称等):~名|~题。
途读音:tú途tú(名)路;道路:旅~。