jiān mǎ
jiān bāo
jiān měi
jiān xíng
jiān chéng
jiān guān
jiān cǎi
jiān chù
jiān yán
jiān zī
jiān jīn
jiān tiāo
jiān yè
jiān zhú
jiān qí
jiān liǎng
jiān tǔ
jiān yì
jiān yǔ
jiān tīng
jiān cháng
jiān gōng
jiān shè
jiān pǐn
jiān shè
jiān yì
jiān yí
jiān fù
jiān rú
jiān yōu
jiān róng
jiān běn
jiān chēng
jiān zhuàn
jiān shì
jiān háo
jiān zhī
jiān yī
jiān ròu
jiān zǐ
jiān tǒng
jiān cái
jiān qiū
jiān róng
jiān fù
jiān hé
jiān tú
jiān lǎn
jiān zhí
jiān guó
jiān cí
jiān sù
jiān shàn
jiān quán
jiān liàng
jiān wèi
jiān shì
jiān zhèng
jiān rì
jiān suì
jiān zǒng
jiān yù
jiān yíng
jiān tiān
jiān zōng
jiān xún
jiān dīng
jiān zhí
jiān wù
jiān gāi
jiān xīn
jiān gāi
jiān chāi
jiān lù
jiān bāo
jiān huái
jiān xī
jiān luó
jiān tōng
jiān jì
jiān shǔ
jiān zhēn
jiān rèn
jiān shù
jiān cùn
jiān liè
jiān míng
jiān rén
jiān gù
jiān póu
jiān ài
jiān qiě
jiān cǎi
jiān fù
jiān jí
jiān qiǎn
jiān jiā
jiān pú
jiān cún
jiān chéng
jiān lì
jiān jiù
jiān gù
jiān shī
jiān lín
jiān jiǎ
jiān yòng
jiān shān
jiān nián
jiān yíng
jiān chéng
jiān tūn
jiān lǐng
jiān bìng
jiān bèi
jiān qià
jiān cái
jiān yùn
jiān bèi
jiān dào
兼之jiānzhī
(1) 表示hAo86.进一步的原因或条件,加以
例他刻苦用功,兼之有人指导,所以进步很快英furthermore;ad besides;moreover;in addition⒈ 加以,加上。
引《老残游记》第三回:“这病本不甚重,原起只是一点火气,被医家用苦寒药一逼,火不得发,兼之平常肝气易动,抑鬱而成。”
并备。
兼jiān(1)(形)两倍的:~程|~旬(二十天)。(2)(动)同时涉及或具有几种事物:~而有之|~收并蓄|品学~优|~听则明;偏信则暗。
之读音:zhī[ zhī ]1. 助词,表示领有、连属关系:赤子之心。
2. 助词,表示修饰关系:缓兵之计。不速之客。莫逆之交。
3. 用在主谓结构之间,使成为句子成分:“大道之行也,天下为公”。
4. 代词,代替人或事物:置之度外。等闲视之。
5. 代词,这,那:“之二虫,又何知”。
6. 虚用,无所指:久而久之。
7. 往,到:“吾欲之南海”。