mén dōng
hé dōng
nuǎn dōng
nài dōng
zhòng dōng
dīng dōng
wò dōng
mù dōng
jù dōng
mèng dōng
kuǎn dōng
sān dōng
shōu dōng
mén dōng
dà dōng
líng dōng
miǎo dōng
shàng dōng
lì dōng
bāng dōng
xuán dōng
mài dōng
cán dōng
jiǔ dōng
zhèng dōng
gǔ dōng
jì dōng
bēng dōng
mén dōng
fáng dōng
zhōng dōng
líng dōng
shēn dōng
māo dōng
yù dōng
mò dōng
pū dōng
mài dōng
yuè dōng
wēi dōng
rěn dōng
bēng dōng
qióng dōng
lóng dōng
zhē dōng
èr dōng
chū dōng
shèng dōng
yán dōng
mén dōng
kāi dōng
yíng dōng
hán dōng
lián dōng
hè dōng
gàn dōng
níng dōng
guò dōng
kè dōng
亦作“麦虋冬”。
⒈ 即天门冬和麦门冬。
引明李时珍《本草纲目·草五·麦门冬》:“虋冬。麦鬚曰虋,此草根似麦而有鬚,其叶如韭,凌冬不凋,故谓之麦虋冬。”
又《草七·天门冬》:“虋冬。草之茂者为虋,俗作门。此草蔓茂,而功同麦门冬,故曰天门冬。”
一说,即蔷薇。 《尔雅·释草》:“蘠薇,虋冬。”
郝懿行义疏:“《説文》云:‘蘠蘼,虋冬也。’即今蔷薇。”