mèng yuè
mèng niǎo
mèng yì
mèng bēn
mèng mǔ
mèng xún
mèng xiǎng
mèng xià
mèng zhū
mèng dōng
mèng zōu
mèng làng
mèng zhū
mèng wǔ
mèng guāng
mèng tíng
mèng jìn
mèng lín
mèng mén
mèng qīng
mèng jiāng
mèng zhú
mèng shuō
mèng kē
mèng jīn
mèng pó
mèng jiāo
mèng cháng
mèng jí
mèng zhī
mèng zǐ
mèng sǒu
mèng jū
mèng zhū
mèng xì
mèng láo
mèng chūn
mèng yáng
mèng hòu
mèng huái
mèng lǎo
mèng xiǎng
mèng qiū
mèng lè
mèng cháng
mèng hán
mèng dōng
hé dōng
guò dōng
nuǎn dōng
mài dōng
gàn dōng
mén dōng
èr dōng
jù dōng
bēng dōng
māo dōng
mài dōng
yán dōng
líng dōng
xuán dōng
lóng dōng
mù dōng
zhōng dōng
lì dōng
yù dōng
kuǎn dōng
mén dōng
pū dōng
shēn dōng
rěn dōng
shèng dōng
hè dōng
mén dōng
kāi dōng
miǎo dōng
zhèng dōng
shàng dōng
zhē dōng
yíng dōng
zhòng dōng
sān dōng
yuè dōng
cán dōng
qióng dōng
jì dōng
lián dōng
bāng dōng
dīng dōng
shōu dōng
wēi dōng
gǔ dōng
níng dōng
fáng dōng
kè dōng
bēng dōng
dà dōng
jiǔ dōng
líng dōng
nài dōng
mò dōng
hán dōng
wò dōng
chū dōng
孟冬mèngdōng
(1) 冬季的第一个月,即农历十月
.英first month of winter⒈ 冬季的第一个月,农历十月。
引《礼记·月令》:“孟冬之月,日在尾。”
《古诗十九首·孟冬寒气至》:“孟冬寒气至,北风何惨慄。”
唐元稹《书异》诗:“孟冬初寒月,渚泽蒲尚青。”
清潘荣陛《帝京岁时纪胜·送寒衣》:“十月朔,孟冬时享宗庙,颁宪书,乃国之大典。”
冬季第一个月。即阴历十月。
孟mèng(1)(形)指农历一季的第一个月。参看“仲”、“季”。(2)(形)旧时在兄弟排行里代表最大的。(3)(形)(Mèng)姓。
冬读音:dōng冬dōng(1)(名)一年的第四个季节:~季。(2)姓。(3)(拟)敲鼓或敲门等声音:鼓声~~。