nài guān
nài jìng
nài lún
nài hé
nài rǔ
nài duǒ
nài shì
nài chuān
nài dōng
nài hàn
nài fán
nài rè
nài xǐ
nài kàn
nài lì
nài shí
nài zāng
nài shuǐ
nài tòng
nài bǎo
nài miàn
nài huǒ
nài hán
nài kě
nài xíng
nài yòng
nài xīn
nài mó
nài kǔ
nài zuì
nài jiǔ
nài shòu
nài gé
nài zhàn
nài suān
nài fán
nài dǔ
nài láo
nài xìng
nài shǔ
xuán dōng
mò dōng
yán dōng
bāng dōng
sān dōng
níng dōng
rěn dōng
yù dōng
bēng dōng
shēn dōng
hé dōng
kè dōng
nuǎn dōng
chū dōng
cán dōng
guò dōng
mài dōng
mén dōng
mén dōng
mén dōng
mèng dōng
lián dōng
hè dōng
qióng dōng
líng dōng
lì dōng
kuǎn dōng
jiǔ dōng
lóng dōng
shōu dōng
wēi dōng
pū dōng
shàng dōng
māo dōng
jì dōng
yuè dōng
wò dōng
mài dōng
fáng dōng
hán dōng
zhòng dōng
dà dōng
gàn dōng
shèng dōng
líng dōng
miǎo dōng
dīng dōng
zhèng dōng
zhōng dōng
zhē dōng
yíng dōng
jù dōng
mù dōng
bēng dōng
kāi dōng
èr dōng
nài dōng
gǔ dōng
⒈ 络石的别名。常绿攀援木质藤本。夏季开花,花白色,有香气。茎、叶、果实可入药。
引明李时珍《本草纲目·草七·络石》﹝释名﹞引苏恭曰:“俗名耐冬。以其包络石木而生,故名络石。山南人谓之石血,疗产后血结,大良也。”
耐nài(动)受得住、禁得起:~穿|~寒|~饥|~苦|~热。
冬读音:dōng冬dōng(1)(名)一年的第四个季节:~季。(2)姓。(3)(拟)敲鼓或敲门等声音:鼓声~~。