biāo yáng
wéi yáng
huī yáng
wài yáng
yù yáng
dǎo yáng
gāo yáng
yì yáng
fēi yáng
chuán yáng
dá yáng
yù yáng
què yáng
xuǎn yáng
sòng yáng
miàn yáng
xiá yáng
shēng yáng
guāng yáng
gǔ yáng
zhāng yáng
qīng yáng
fèi yáng
gàn yáng
bān yáng
juǎn yáng
zhèn yáng
qīng yáng
kàng yáng
jī yáng
biào yáng
yī yáng
chēng yáng
mào yáng
hóng yáng
shēng yáng
chōu yáng
chǎn yáng
yōu yáng
shǎo yáng
xí yáng
yīng yáng
fèng yáng
jiàn yáng
zàn yáng
áng yáng
shàng yáng
lì yáng
shāi yáng
zhèn yáng
kuā yáng
pī yáng
chàng yáng
pī yáng
mǎ yáng
dá yáng
jié yáng
fēi yáng
yǐ yáng
dào yáng
shān yáng
bǎo yáng
dǎo yáng
é yáng
jí yáng
fèn yáng
qī yáng
biāo yáng
fū yáng
jīng yáng
bù yáng
zhǎng yáng
bù yáng
bāo yáng
xuān yáng
huī yáng
yú yáng
chàng yáng
huàn yáng
fú yáng
jiàn yáng
biǎo yáng
hóng yáng
fāng yáng
pù yáng
sōu yáng
míng yáng
chàng yáng
huí yáng
què yáng
qiàng yáng
dàng yáng
yì yáng
táo yáng
hū yáng
bān yáng
duì yáng
huàn yáng
yáo yáng
piāo yáng
jiǎng yáng
fā yáng
chuī yáng
bāo yáng
gēng yáng
jiāo yáng
zhāng yáng
yuǎn yáng
bō yáng
xǔ yáng
bǒ yáng
zhāo yáng
⒈ 宣扬;传扬。
引《水浒传》第一〇一回:“王庆一日喫得烂醉如泥,在本府正排军张斌面前露出马脚,遂将此事彰扬开去,不免吹在童贯耳朵里。”
《醒世姻缘传》第三四回:“又兼狄家的觅汉伙伴不曾分得银钱的,心里气他不过,到处去彰扬。”
彰zhāng(1)本义:(形)明显;显著。(2)(动)表彰;显扬。(3)(Zhānɡ)姓。
扬读音:yáng扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。