hóng yáng
juǎn yáng
biāo yáng
kuā yáng
pī yáng
yī yáng
wài yáng
biāo yáng
shàng yáng
bāo yáng
dàng yáng
fēi yáng
gāo yáng
fāng yáng
jiàn yáng
fú yáng
què yáng
dǎo yáng
bù yáng
bǎo yáng
què yáng
zhǎng yáng
gàn yáng
bān yáng
yù yáng
jiàn yáng
shēng yáng
yì yáng
yuǎn yáng
jiǎng yáng
zhāng yáng
bāo yáng
fèi yáng
huī yáng
zhāng yáng
jiāo yáng
fèn yáng
xiá yáng
jí yáng
chōu yáng
zàn yáng
xuǎn yáng
fā yáng
miàn yáng
biào yáng
bō yáng
táo yáng
zhèn yáng
gǔ yáng
kàng yáng
jīng yáng
wéi yáng
chàng yáng
bǒ yáng
bān yáng
chuī yáng
mào yáng
zhèn yáng
chēng yáng
qī yáng
chuán yáng
zhāo yáng
yú yáng
hū yáng
shēng yáng
dá yáng
qiàng yáng
piāo yáng
shān yáng
guāng yáng
mǎ yáng
dá yáng
yǐ yáng
lì yáng
áng yáng
chàng yáng
jī yáng
gēng yáng
bù yáng
dǎo yáng
huī yáng
biǎo yáng
xuān yáng
míng yáng
qīng yáng
huí yáng
yì yáng
pù yáng
sōu yáng
yōu yáng
xǔ yáng
pī yáng
jié yáng
shǎo yáng
fū yáng
shāi yáng
fèng yáng
chǎn yáng
yù yáng
xí yáng
é yáng
yáo yáng
duì yáng
qīng yáng
yīng yáng
chàng yáng
huàn yáng
fēi yáng
dào yáng
sòng yáng
hóng yáng
huàn yáng
⒈ 蛾眉上扬。形容美人笑貌。
引战国楚宋玉《神女赋》:“眉联娟以蛾扬兮,朱脣的其若丹。”
南朝齐谢朓《七夕赋》:“临瑶席而宴语,绵含睇而蛾扬。”
南朝梁萧统《铜博山香炉赋》:“齐姬含欢而流盼, 燕女巧笑而蛾扬。”
1. 昆虫,与蝴蝶相似,体肥大,触角细长如丝,翅面灰白,静止时,翅左右平放,常在夜间活动,有趋光性:蛾子。蛾眉。蛾扬(眉扬,形容美人笑貌)。蛾绿。飞蛾扑火。
扬读音:yáng扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。