chǎn huǎn
chǎn yì
chǎn zōng
chǎn yǎn
chǎn xié
chǎn pì
chǎn yōu
chǎn yào
chǎn jì
chǎn jué
chǎn zhe
chǎn huà
chǎn dǎo
chǎn zé
chǎn fā
chǎn jiào
chǎn wā
chǎn fū
chǎn yáng
chǎn shì
chǎn wā
chǎn xiào
chǎn tuò
chǎn zhèng
chǎn shì
chǎn jiū
chǎn míng
chǎn shì
chǎn tí
chǎn wù
chǎn hóng
guāng yáng
sōu yáng
zhèn yáng
dàng yáng
xí yáng
yīng yáng
bān yáng
chǎn yáng
huī yáng
wài yáng
miàn yáng
yù yáng
jié yáng
qiàng yáng
huàn yáng
pī yáng
jiāo yáng
biǎo yáng
gàn yáng
pī yáng
yī yáng
mǎ yáng
bō yáng
wéi yáng
yì yáng
bù yáng
sòng yáng
juǎn yáng
xuān yáng
bù yáng
huàn yáng
fēi yáng
yōu yáng
bān yáng
jiàn yáng
chēng yáng
kàng yáng
chàng yáng
fèi yáng
jiàn yáng
gāo yáng
dǎo yáng
qīng yáng
pù yáng
fū yáng
duì yáng
chōu yáng
fú yáng
zhāng yáng
yú yáng
dá yáng
zhāo yáng
fèn yáng
zàn yáng
huí yáng
yuǎn yáng
shǎo yáng
jí yáng
chàng yáng
dǎo yáng
lì yáng
biāo yáng
táo yáng
míng yáng
yù yáng
gǔ yáng
é yáng
bāo yáng
biào yáng
fā yáng
fāng yáng
xǔ yáng
shān yáng
shēng yáng
mào yáng
shēng yáng
jiǎng yáng
yǐ yáng
yáo yáng
bǒ yáng
hóng yáng
shàng yáng
yì yáng
chuī yáng
chàng yáng
chuán yáng
què yáng
qī yáng
gēng yáng
zhāng yáng
piāo yáng
qīng yáng
fēi yáng
zhèn yáng
fèng yáng
hóng yáng
bǎo yáng
què yáng
jīng yáng
áng yáng
shāi yáng
huī yáng
dá yáng
hū yáng
zhǎng yáng
biāo yáng
bāo yáng
kuā yáng
xiá yáng
jī yáng
dào yáng
xuǎn yáng
阐扬chǎnyáng
(1) 阐明并宣扬
例阐扬义理英expound and propagate⒈ 阐明发扬;宣扬。
引《晋书·孙楚传》:“制礼作乐,阐扬道化。”
元杨暹《西游记》第二本第五出:“军官如此言语,却便是诸佛种子,久后我之法律,仗你阐扬。真乃是禪林中大宝也。”
明胡应麟《少室山房笔丛·史书佔毕四》:“伏惟褒録遗忠,阐扬大节,亟修废坠,广励风猷。”
聂绀弩《读<野叟曝言>》:“这一思想也是全书都贯串着,到处都阐扬着。”
宣扬、发扬。
如:「孟子继孔子之后阐扬儒家思想。」
阐chǎn(动)讲明、表明:~明|~述|~发|~扬。
扬读音:yáng扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。