jiàn yuē
jiàn miè
jiàn qì
jiàn shí
jiàn xiào
jiàn xíng
jiàn jìng
jiàn xìn
jiàn qī
jiàn lǐ
jiàn cǎi
jiàn bào
jiàn shí
jiàn lǚ
jiàn jí
jiàn zhái
jiàn wèi
jiàn lín
jiàn zuò
jiàn liè
jiàn xí
jiàn róu
jiàn zhèng
jiàn pán
jiàn nián
jiàn dé
jiàn yáng
jiàn guó
jiàn lì
jiàn mò
jiàn dǎo
jiàn jiè
jiàn lì
jiàn tǒng
jiàn tà
jiàn lì
jiàn dēng
jiàn lìn
jiàn jū
jiàn bài
jiàn gēng
jiàn wū
jiàn bīng
jiàn yán
jiàn zuò
jiàn fá
jiàn shéng
jiàn shān
jiàn zuò
jiàn róu
jiàn yùn
jiàn tǔ
jiàn dì
jiàn zhí
jiàn jì
jiàn chǎ
jiàn tà
jiàn nuò
jiàn shēng
jiàn liè
jiàn rǔ
dǎo yáng
xiá yáng
gàn yáng
fū yáng
dàng yáng
huàn yáng
biāo yáng
jiǎng yáng
zhèn yáng
bāo yáng
yú yáng
jiāo yáng
qī yáng
bō yáng
yōu yáng
shāi yáng
bān yáng
shēng yáng
chàng yáng
fèng yáng
què yáng
chuī yáng
sōu yáng
chàng yáng
dào yáng
zhāo yáng
bù yáng
mǎ yáng
pù yáng
jí yáng
chōu yáng
yǐ yáng
xuǎn yáng
shàng yáng
yù yáng
dá yáng
hū yáng
bù yáng
míng yáng
lì yáng
gēng yáng
jī yáng
biāo yáng
sòng yáng
dá yáng
yī yáng
fā yáng
qīng yáng
táo yáng
piāo yáng
gǔ yáng
hóng yáng
pī yáng
mào yáng
chēng yáng
yīng yáng
chuán yáng
yuǎn yáng
guāng yáng
hóng yáng
zhǎng yáng
jīng yáng
qīng yáng
jiàn yáng
chàng yáng
shǎo yáng
bāo yáng
xuān yáng
bǒ yáng
xí yáng
qiàng yáng
biào yáng
áng yáng
xǔ yáng
fēi yáng
yì yáng
què yáng
fēi yáng
fāng yáng
huī yáng
huí yáng
gāo yáng
shān yáng
bǎo yáng
yù yáng
jié yáng
zhèn yáng
zàn yáng
dǎo yáng
chǎn yáng
kuā yáng
jiàn yáng
huàn yáng
juǎn yáng
biǎo yáng
fèn yáng
wài yáng
pī yáng
é yáng
zhāng yáng
yì yáng
huī yáng
yáo yáng
wéi yáng
zhāng yáng
fú yáng
duì yáng
miàn yáng
bān yáng
kàng yáng
fèi yáng
shēng yáng
⒈ 亦作“践敭”。扬历。谓仕宦所经历。
引宋王禹偁《谢除刑部郎中知制诰启》:“窃念某猥以腐儒,受知先帝,践扬两制,出处九年。”
宋苏轼《赐新除中大夫守尚书右丞胡宗愈辞免恩命不允诏》:“卿更涉夷险,践敭中外。”
宋王明清《挥麈后录》卷十一:“徐康国为两浙曹,亦以职事入謁中书, 康国自谓践扬之久,率多傲忽。”
明文徵明《铁柯记》:“公起家进士,为良有司,入为名法从,追躋列卿,歷事三朝,践敭中外餘三十年。”
践jiàn(1)(动)踩:~踏。(2)(动)履行;实行:实~|~约。
扬读音:yáng扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。