pù yáng
dào yáng
jiàn yáng
yáo yáng
bù yáng
chēng yáng
bān yáng
jiǎng yáng
kuā yáng
jīng yáng
zhǎng yáng
xiá yáng
dá yáng
pī yáng
huī yáng
biǎo yáng
dǎo yáng
fā yáng
fú yáng
dá yáng
yīng yáng
bù yáng
shāi yáng
jiàn yáng
chàng yáng
zhèn yáng
jié yáng
gāo yáng
jiāo yáng
shēng yáng
yī yáng
yù yáng
bō yáng
xǔ yáng
táo yáng
chuī yáng
guāng yáng
wéi yáng
mào yáng
wài yáng
miàn yáng
chōu yáng
shǎo yáng
jī yáng
pī yáng
huī yáng
gàn yáng
xuǎn yáng
shēng yáng
bǒ yáng
biāo yáng
zhāng yáng
míng yáng
fèn yáng
bān yáng
juǎn yáng
fū yáng
yì yáng
què yáng
chàng yáng
fēi yáng
xí yáng
dàng yáng
áng yáng
yōu yáng
huàn yáng
bāo yáng
duì yáng
gēng yáng
yù yáng
shàng yáng
chǎn yáng
chàng yáng
huí yáng
huàn yáng
yì yáng
hóng yáng
qīng yáng
zhèn yáng
kàng yáng
zhāo yáng
shān yáng
bǎo yáng
lì yáng
què yáng
xuān yáng
jí yáng
chuán yáng
zàn yáng
sōu yáng
biāo yáng
gǔ yáng
yú yáng
é yáng
zhāng yáng
sòng yáng
biào yáng
bāo yáng
mǎ yáng
fèng yáng
hū yáng
hóng yáng
fèi yáng
yǐ yáng
qī yáng
yuǎn yáng
dǎo yáng
qīng yáng
fāng yáng
piāo yáng
fēi yáng
qiàng yáng
簸扬bǒyáng
(1) 将谷物等扬起,利用风或气流分离或吹掉其中的谷壳、灰尘等
英winnow⒈ 亦作“簸颺”。
⒉ 扬去谷物中的糠粃杂物。
引《诗·小雅·大东》:“维南有箕,不可以簸扬。”
《书·仲虺之诰》“若粟之有秕” 孔传:“若秕在粟,恐被锄治簸颺。”
北齐颜之推《颜氏家训·涉务》:“打拂之,簸扬之。”
⒊ 指扬撒。
引元萨都剌《题茶阳驿飞亭》诗:“簸扬弄珠人,冰帘挂寒月。”
⒋ 扬弃;去除。
引晋葛洪《抱朴子·勗学》:“夫学者,所以清澄性理,簸扬埃秽……察往知来,博涉劝戒。”
⒌ 宣扬;张扬。
引宋王禹偁《送柴侍御赴阙序》:“且见其佐祐一人,进退百执,调鍊和气,簸扬淳风,煦而为阳春,散而为霖雨,茂育品物,纳於华胥。”
元杨文奎《儿女团圆》楔子:“何须你簸扬我贪杯酒浸头。”
⒍ 颠簸动荡。
引清吴炽昌《客窗闲话·磁州地震记》:“上下簸扬,浮沉倐忽。”
李大钊《青春》:“青年锐进之子,尘刹刹,立于旋转簸扬循环无端之大洪流中。”
郭沫若《女神·黄浦江口》:“小舟在波上簸扬,人们如在梦中一样。”
用箕使米起落,以除去糠秕。
1. 用簸箕颠动米粮,扬去糠秕和灰尘:簸谷。
2. 颠动摇晃:颠簸。簸荡。簸动。簸弄。
扬读音:yáng扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。