fèn lì
fèn nù
fèn zhèn
fèn yì
fèn dòu
fèn dú
fèn xìn
fèn miǎn
fèn jí
fèn yuè
fèn yì
fèn jī
fèn xīn
fèn yì
fèn wǔ
fèn shēn
fèn tǎo
fèn xùn
fèn xiù
fèn bá
fèn jīn
fèn xīng
fèn quán
fèn shì
fèn zhì
fèn zhá
fèn jì
fèn chì
fèn jū
fèn qǐ
fèn huì
fèn yī
fèn dàng
fèn rán
fèn jìn
fèn yòng
fèn sǒng
fèn yōng
fèn tóu
fèn quán
fèn mìng
fèn hé
fèn wēi
fèn shǒu
fèn xiù
fèn yáng
fèn xìn
fèn rán
fèn mèi
fèn yǒng
fèn běi
fèn mèn
fèn xùn
fèn róng
fèn zǎo
fèn gōng
fèn lǚ
fèn zhì
fèn kàng
fèn hán
fèn jī
fèn yǒng
fèn qì
fèn mò
fèn xiào
fèn zhēng
fèn tí
fèn xìn
fèn lì
fèn fā
fèn bǐ
fèn zhāng
fèn yuè
fèn xiáng
fèn yì
fèn lì
fèn lín
fèn fēi
fèn jiē
fèn xíng
fèn zhàn
fèn gē
fèn liè
fèn cí
fèn bì
fèn yù
fèn jiǎo
fèn xiào
fèn hū
fèn sǐ
shān yáng
xuān yáng
fāng yáng
shēng yáng
fēi yáng
wài yáng
bǒ yáng
huí yáng
xǔ yáng
lì yáng
bù yáng
qīng yáng
guāng yáng
qī yáng
biǎo yáng
jí yáng
pù yáng
duì yáng
qiàng yáng
gēng yáng
fā yáng
sōu yáng
gǔ yáng
dǎo yáng
qīng yáng
què yáng
sòng yáng
chuán yáng
chēng yáng
shǎo yáng
yǐ yáng
fèn yáng
kàng yáng
biāo yáng
yī yáng
yù yáng
chuī yáng
xuǎn yáng
chàng yáng
chǎn yáng
biāo yáng
huàn yáng
fū yáng
juǎn yáng
fēi yáng
jīng yáng
jiàn yáng
yì yáng
bān yáng
bǎo yáng
hū yáng
biào yáng
dào yáng
mào yáng
zhèn yáng
huàn yáng
huī yáng
áng yáng
yōu yáng
jiàn yáng
chōu yáng
zhǎng yáng
zàn yáng
dá yáng
huī yáng
gàn yáng
yuǎn yáng
dàng yáng
dǎo yáng
jié yáng
fèng yáng
bāo yáng
zhāng yáng
gāo yáng
miàn yáng
zhāng yáng
shàng yáng
táo yáng
bāo yáng
mǎ yáng
yú yáng
bō yáng
jī yáng
xiá yáng
yīng yáng
dá yáng
yáo yáng
zhèn yáng
bān yáng
shēng yáng
fèi yáng
pī yáng
jiāo yáng
yì yáng
zhāo yáng
wéi yáng
què yáng
é yáng
jiǎng yáng
piāo yáng
chàng yáng
míng yáng
hóng yáng
bù yáng
yù yáng
xí yáng
kuā yáng
pī yáng
shāi yáng
fú yáng
chàng yáng
hóng yáng
⒈ 有力地显扬。
引《史记·秦始皇本纪》:“皇帝哀众,遂发讨师,奋扬武德。”
《汉书·匈奴传下》:“时鲜有所获,徒奋扬威武,明汉兵若雷风耳。”
⒉ 奋发激扬。
引《魏书·李崇传》:“崇辞於显武殿,戎服武饰,志气奋扬。”
宋苏轼《上神宗皇帝书》:“夫弹劾积威之后,虽庸人亦可以奋扬;风采消委之餘,虽豪杰有不能振起。”
明陆采《怀香记·定策征吴》:“鼓舞戎行,非奋扬无以报德。”
《清史稿·杨吉砮传》:“愿敌尽垂首,我军奋扬,人不遗鞕,马无颠躓,惟天其助我!”
⒊ 形容高耸挺拔。
引汉王粲《柳赋》:“枝扶疏而覃布,茎森梢以奋扬。”
奋fèn(1)(动)鼓起劲来;振作:~勉。(2)(动)摇动;举起:~臂|~笔疾书。
扬读音:yáng扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。