dú shēng
dú zhī
dú chū
dú dà
dú cái
dú dú
dú xiāng
dú yùn
dú kè
dú tǐ
dú wén
dú wēi
dú rèn
dú jìn
dú bá
dú chén
dú zhuó
dú huái
dú fú
dú bài
dú bà
dú zì
dú yǒu
dú lè
dú dǎo
dú máo
dú xìng
dú wán
dú xǐng
dú shuō
dú wéi
dú yì
dú mén
dú zhì
dú wǔ
dú lù
dú gū
dú lù
dú jǔ
dú zhì
dú lián
dú shǒu
dú ài
dú xiě
dú lǚ
dú hè
dú jiǎo
dú dīng
dú yuàn
dú yuán
dú chuàng
dú shàn
dú yán
dú yàn
dú rán
dú shù
dú wǎng
dú yīn
dú fǔ
dú bù
dú shā
dú zhì
dú jiǎn
dú lún
dú bào
dú shì
dú chéng
dú zhàn
dú shēn
dú yáng
dú yǔ
dú wò
dú bái
dú kuò
dú jí
dú shàn
dú léi
dú jiàn
dú zī
dú xiǎng
dú nǚ
dú hòu
dú lì
dú lì
dú dāng
dú duì
dú zhì
dú pì
dú zhuān
dú yì
dú gēn
dú wù
dú xiǔ
dú jiā
dú chàng
dú fēi
dú yòng
dú duàn
dú xué
dú yóu
dú yín
dú zào
dú liáng
dú miáo
dú yòu
dú míng
dú chōng
dú zhǒu
dú jū
dú chuàng
dú gòu
dú zǐ
dú láng
dú zhào
dú zuì
dú zūn
dú yè
dú chàng
dú shí
dú guó
dú chēng
dú wéi
dú shì
dú yī
dú xiù
dú jù
dú sù
dú tè
dú zhōng
dú gù
dú tūn
dú jiǎn
dú huó
dú yáo
dú lù
dú wáng
dú dǎn
dú biāo
dú yǐ
dú zhǎng
dú lǎn
dú fū
dú zhe
dú gè
dú yàn
dú xiàng
dú gǒu
dú huà
dú de
dú shèn
dú chǔ
dú jiào
dú xiào
dú mài
dú xiào
dú yáo
dú jué
dú zòu
dú háng
dú cāo
dú zuò
dú tīng
dú qīng
dú guān
dú xián
dú hú
dú wú
dú dào
jù wò
zuò wò
míng wò
quán wò
píng wò
qì wò
yǎn wò
hān wò
yǒng wò
mián wò
huán wò
wò wò
shěn wò
bó wò
yǎng wò
zhé wò
yàn wò
fú wò
gāo wò
bèi wo
ān wò
héng wò
gǎo wò
shuì wò
jìng wò
jiāng wò
bì wò
cè wò
jiān wò
tǎng wò
jiǎ wò
pí wò
fáng wò
yún wò
luán wò
lóng wò
mù wò
bìng wò
quán wò
fǔ wò
hān wò
qǐ wò
guī wò
pù wò
shú wò
ruǎn wò
dú wò
dùn wò
dǎo wò
qǐn wò
古代养生家谓不与妇女同眠为“独卧”。
泛指(.好工具)一人独眠。
古指高人、隐士遗世独居。
⒈ 古代养生家谓不与妇女同眠为“独卧”。
引晋葛洪《神仙传·彭祖》:“故有上士别床,中士异被,服药百裹,不如独卧。”
⒉ 泛指一人独眠。
引明徐祯卿《在武昌作》诗:“高斋今夜雨,独卧武昌城。”
⒊ 古指高人、隐士遗世独居。
引唐杜甫《寄张十二山人彪三十韵》:“独卧嵩阳客,三违潁水春。”
赵次公注:“此言张山人自潁水而隐嵩阳。”
独dú(1)本义:(形)单独、独自。(2)(副)唯独;表示唯一:~有一人。(3)(形)自私;容不得人:这人真~。
卧读音:wò卧wò(1)(动)躺下:~倒|仰~。(2)(动)动物趴下。(3)(名)睡觉用的:~具|~室。