māo zuǐ
māo zhǐ
māo shí
māo jīng
māo hǔ
māo xióng
māo dōng
māo yǎn
māo lèi
māo zhú
māo niào
māo kēng
māo tóu
māo shé
māo nì
māo guǐ
māo shā
māo niú
māo dūn
māo jīng
māo nú
māo dào
māo bù
māo yú
māo zhū
máo yāo
māo lí
māo huā
māo bà
māo hóu
láng hǔ
xiē hǔ
jīn hǔ
chī hǔ
shěn hǔ
bān hǔ
zhǐ hǔ
bā hǔ
bì hǔ
guī hǔ
shī hǔ
chóng hǔ
pí hǔ
wén hǔ
diàn hǔ
bǐ hǔ
zì hǔ
téng hǔ
diāo hǔ
chū hǔ
xié hǔ
yā hǔ
rǔ hǔ
shì hǔ
dǎ hǔ
fú hǔ
cì hǔ
gùn hǔ
dǎo hǔ
qiān hǔ
sì hǔ
fāng hǔ
pí hǔ
chí hǔ
yì hǔ
sì hǔ
lǚ hǔ
luō hǔ
gēng hǔ
sōng hǔ
zéi hǔ
xiù hǔ
bàng hǔ
jiǔ hǔ
fú hǔ
sān hǔ
yín hǔ
lǎo hǔ
xióng hǔ
xiāo hǔ
bái hǔ
fēi hǔ
ài hǔ
qiú hǔ
qióng hǔ
fēn hǔ
yú hǔ
èr hǔ
lǎ hǔ
huà hǔ
fù hǔ
yún hǔ
lóng hǔ
wò hǔ
chōng hǔ
wèi hǔ
hēi hǔ
shén hǔ
tóng hǔ
jì hǔ
bó hǔ
fú hǔ
kuà hǔ
shí hǔ
yíng hǔ
liáo hǔ
lú hǔ
náo hǔ
wǔ hǔ
měng hǔ
shǔ hǔ
fēng hǔ
cān hǔ
dēng hǔ
māo hǔ
bào hǔ
qí hǔ
diāo hǔ
biāo hǔ
dì hǔ
xiē hǔ
chì hǔ
yì hǔ
shè hǔ
hǔ hǔ
hái hǔ
yú hǔ
jiǎ hǔ
chái hǔ
mǎ hu
liǎng hǔ
bāo hǔ
něi hǔ
⒈ 猫和虎。古代以为有益于农事的神物。
引《礼记·郊特牲》:“禽兽,仁之至,义之尽也,古之君子,使之必报之。迎猫,为其食田鼠也;迎虎,为其食田豕也,迎而祭之也。”
《礼记·郊特牲》“天子大蜡八” 唐陆德明释文:“蜡祭有八神:先嗇一,司嗇二,农三,邮表畷四,猫虎五,坊六,水庸七,昆虫八。”
清曹垂灿《插秧词》:“桔橰未动商羊舞,老农出社迎猫虎。”
1. 哺乳动物,面呈圆形,脚有利爪,行动敏捷,会捉老鼠。
2. 方言,躲藏。
虎读音:hǔ虎hǔ(1)(名)哺乳动物;毛黄色;有黑色的斑纹。听觉和嗅觉都很敏锐;性凶猛;力气大;夜间出来捕食鸟兽;有时伤害人。毛皮可以做毯子和椅垫;骨、血和内脏都可以制药。通称老虎。(2)(形)比喻勇猛威武:~将|~~有生气。(3)(动)〈方〉露出凶相:~起脸。(4)(Hǔ)姓。(5)同‘唬’。虎hù(名)〔虎不拉〕(hù·bu lǎ)〈方〉即伯劳;鸟名;尾巴长;吃昆虫和小鸟。