fú qì
fú ruì
fú huì
fú biǎo
fú kuàng
fú zhuàn
fú rèn
fú tiē
fú hé
fú zhǐ
fú shǎng
fú zhòu
fú ráng
fú wǔ
fú lóu
fú chì
fú jiào
fú pái
fú yìn
fú xiào
fú cǎi
fú chuán
fú zhēng
fú yàn
fú xǐ
fú jìn
fú mù
fú bǎo
fú xiǎn
fú shù
fú chì
fú shǒu
fú lù
fú yào
fú lù
fú mìng
fú hào
fú wěi
fú lì
fú qǐ
fú guān
fú shòu
fú yìng
fú yàn
fú zhào
fú gào
fú xū
fú yàn
fú hù
fú cè
fú dié
fú quàn
fú jí
fú shuǐ
fú bǎo
fú jiǎ
fú fǎ
fú lǐ
fú zhòu
fú jià
fú jiào
fú hù
fú bié
fú dài
fú zhèn
fú jié
fú jié
fú xiào
fú hǔ
fú hào
fú bá
fú shí
fú chèn
fú jì
fú cáo
fú zhú
fú hé
fú xí
bǐ hǔ
bā hǔ
fú hǔ
měng hǔ
qiú hǔ
èr hǔ
dǎo hǔ
bào hǔ
chí hǔ
wò hǔ
lǚ hǔ
lóng hǔ
shī hǔ
shì hǔ
dì hǔ
fēi hǔ
yún hǔ
gēng hǔ
bó hǔ
pí hǔ
jiǔ hǔ
cān hǔ
náo hǔ
yíng hǔ
sōng hǔ
sì hǔ
něi hǔ
chóng hǔ
qióng hǔ
shén hǔ
xié hǔ
sì hǔ
jì hǔ
bàng hǔ
tóng hǔ
láng hǔ
rǔ hǔ
lú hǔ
lǎo hǔ
diàn hǔ
zhǐ hǔ
zì hǔ
chái hǔ
qiān hǔ
shè hǔ
lǎ hǔ
yú hǔ
chì hǔ
liǎng hǔ
chōng hǔ
xiē hǔ
chū hǔ
cì hǔ
wén hǔ
biāo hǔ
xiù hǔ
yín hǔ
bān hǔ
yì hǔ
diāo hǔ
mǎ hu
guī hǔ
bì hǔ
hǔ hǔ
xióng hǔ
luō hǔ
gùn hǔ
fēn hǔ
fāng hǔ
huà hǔ
dǎ hǔ
pí hǔ
bái hǔ
fēng hǔ
fú hǔ
shǔ hǔ
shí hǔ
chī hǔ
jiǎ hǔ
yú hǔ
diāo hǔ
bāo hǔ
zéi hǔ
hēi hǔ
wèi hǔ
kuà hǔ
liáo hǔ
shěn hǔ
xiāo hǔ
téng hǔ
jīn hǔ
dēng hǔ
fú hǔ
xiē hǔ
yì hǔ
māo hǔ
wǔ hǔ
sān hǔ
qí hǔ
hái hǔ
yā hǔ
ài hǔ
fù hǔ
⒈ 即铜虎符。 汉制,朝廷授予郡守铜虎符、竹使符,后因以指州郡长官的职权。
引《文选·陆机<谢平原内史表>》:“猥辱大命,显授符虎。”
李善注引《汉书·文帝纪》:“初与郡守为铜虎符、竹使符。”
1.符节:兵~。虎~(虎形的兵符)。
2.代表事物的标记;记号:~号。音~。
3.符合(多跟“相”或“不”合用):两个数目相~。他所说的与事实不~。
4.道士所画的一种图形或线条,声称能驱使鬼神、给人带来祸福:护身~。画了一张~。
5.姓。
虎读音:hǔ虎hǔ(1)(名)哺乳动物;毛黄色;有黑色的斑纹。听觉和嗅觉都很敏锐;性凶猛;力气大;夜间出来捕食鸟兽;有时伤害人。毛皮可以做毯子和椅垫;骨、血和内脏都可以制药。通称老虎。(2)(形)比喻勇猛威武:~将|~~有生气。(3)(动)〈方〉露出凶相:~起脸。(4)(Hǔ)姓。(5)同‘唬’。虎hù(名)〔虎不拉〕(hù·bu lǎ)〈方〉即伯劳;鸟名;尾巴长;吃昆虫和小鸟。