lóng yì
lóng guà
lóng fèn
lóng biàn
lóng wō
lóng bó
lóng qiāo
lóng chí
lóng hēng
lóng xiǎn
lóng zǎo
lóng chuàn
lóng hún
lóng niǎo
lóng jī
lóng sì
lóng tíng
lóng jū
lóng jīn
lóng cháo
lóng mài
lóng mián
lóng jiāo
lóng gě
lóng liáo
lóng lǐ
lóng gōng
lóng hái
lóng xiāo
lóng diàn
lóng dēng
lóng yì
lóng zhū
lóng bō
lóng mén
lóng biān
lóng tāo
lóng wǔ
lóng wèi
lóng zhù
lóng dé
lóng shì
lóng sāi
lóng zhū
lóng jiōng
lóng yào
lóng dí
lóng kān
lóng shū
lóng yán
lóng juǎn
lóng hàn
lóng què
lóng xiù
lóng jué
lóng cí
lóng zǎo
lóng chāo
lóng yě
lóng zhāng
lóng fèng
lóng qiū
lóng fú
lóng dūn
lóng rǎo
lóng shēng
lóng bō
lóng sháo
lóng ér
lóng kū
lóng gāo
lóng qiān
lóng bù
lóng chē
lóng yào
lóng hú
lóng xián
lóng chú
lóng yǔ
lóng dāo
lóng tí
lóng dào
lóng xiāo
lóng jiàn
lóng niǎn
lóng rán
lóng chuán
lóng méi
lóng páng
lóng qí
lóng mǔ
lóng gōng
lóng jià
lóng guān
lóng wéi
lóng sōu
lóng dǐng
lóng huà
lóng niè
lóng shā
lóng jì
lóng qióng
lóng bǎng
lóng lèi
lóng qióng
lóng huáng
lóng dùn
lóng mù
lóng jīn
lóng jīng
lóng kē
lóng mò
lóng yí
lóng wò
lóng ruì
lóng yān
lóng gǔ
lóng yì
lóng pán
lóng tào
lóng péng
lóng jìn
lóng zī
lóng wáng
lóng ná
lóng xiū
lóng guà
lóng lín
lóng zhào
lóng jǐng
lóng zhàng
lóng wù
lóng guǎn
lóng zhōu
lóng zhào
lóng guǎn
lóng zhōng
lóng jǔ
lóng léi
lóng shī
lóng wèi
lóng yù
lóng kuí
lóng yǐ
lóng gǔn
lóng shuì
lóng xué
lóng cān
lóng wěi
lóng rán
lóng jiù
lóng chī
lóng biāo
lóng wǔ
lóng sūn
lóng mián
lóng shǒu
lóng é
lóng ér
lóng shàn
lóng àn
lóng tiào
lóng hù
lóng xīn
lóng xuè
lóng miào
lóng hǎi
lóng zǐ
lóng fēi
lóng kǎn
lóng fǎng
lóng ěr
lóng míng
lóng zhǔn
lóng tuì
lóng shén
lóng qì
lóng yá
lóng ēn
lóng qián
lóng chá
lóng dòu
lóng shū
lóng xiàn
lóng liú
lóng zhǒng
lóng tuán
lóng qián
lóng fú
lóng lì
lóng hán
lóng fù
lóng xiā
lóng lún
lóng quē
lóng jū
lóng tóu
lóng dòng
lóng jǐ
lóng sāi
lóng shēng
lóng chí
lóng jiè
lóng yú
lóng jìng
lóng dì
lóng tán
lóng yuè
lóng é
lóng huì
lóng lán
lóng shěn
lóng biān
lóng pái
lóng zhōu
lóng dǐ
lóng mǎ
lóng jùn
lóng jiā
lóng hù
lóng piào
lóng ná
lóng yú
lóng jì
lóng jiān
lóng jǐ
lóng páo
lóng jiàn
lóng jié
lóng pán
lóng shēn
lóng xì
lóng hàn
lóng qí
lóng chí
lóng dǎn
lóng bì
lóng niǎn
lóng ruǎn
lóng bèi
lóng gē
lóng yáng
lóng xiā
lóng qí
lóng xīng
lóng kàng
lóng zhàn
lóng kuí
lóng chí
lóng xiàng
lóng chún
lóng dòng
lóng luán
lóng méi
lóng dùn
lóng zhé
lóng biāo
lóng qiú
lóng yuán
lóng guǒ
lóng jūn
lóng jīng
lóng diāo
lóng máo
lóng zhí
lóng zhuàn
lóng zhàng
lóng yú
lóng kēng
lóng jiǒng
lóng zhān
lóng guī
lóng chú
lóng qiū
lóng mù
lóng duī
lóng xiāng
lóng pí
lóng dí
lóng jí
lóng shè
lóng yǎn
lóng tú
lóng kù
lóng bì
lóng tú
lóng nǚ
lóng hú
lóng suō
lóng fú
lóng huò
lóng gé
lóng biǎo
lóng cáng
lóng zhú
lóng jiē
lóng zhì
lóng dǎn
lóng féng
lóng lín
sōng hǔ
něi hǔ
yíng hǔ
chōng hǔ
zì hǔ
bái hǔ
téng hǔ
shǔ hǔ
shì hǔ
diāo hǔ
chì hǔ
huà hǔ
shī hǔ
xiù hǔ
dǎo hǔ
lǚ hǔ
bàng hǔ
cì hǔ
fāng hǔ
guī hǔ
gùn hǔ
bì hǔ
biāo hǔ
bó hǔ
yā hǔ
dēng hǔ
wǔ hǔ
yú hǔ
láng hǔ
lú hǔ
māo hǔ
hēi hǔ
jīn hǔ
jiǎ hǔ
xié hǔ
yún hǔ
dì hǔ
bào hǔ
gēng hǔ
jì hǔ
liǎng hǔ
měng hǔ
fēi hǔ
shè hǔ
fù hǔ
chī hǔ
fēn hǔ
náo hǔ
èr hǔ
bǐ hǔ
chí hǔ
cān hǔ
chū hǔ
tóng hǔ
yú hǔ
wò hǔ
shěn hǔ
diāo hǔ
qiān hǔ
fēng hǔ
lóng hǔ
qiú hǔ
diàn hǔ
pí hǔ
xiāo hǔ
xiē hǔ
kuà hǔ
hái hǔ
sì hǔ
fú hǔ
fú hǔ
xióng hǔ
bā hǔ
zhǐ hǔ
zéi hǔ
wèi hǔ
hǔ hǔ
yì hǔ
lǎ hǔ
wén hǔ
chóng hǔ
qióng hǔ
chái hǔ
yì hǔ
bāo hǔ
bān hǔ
pí hǔ
yín hǔ
dǎ hǔ
shén hǔ
shí hǔ
ài hǔ
mǎ hu
xiē hǔ
qí hǔ
rǔ hǔ
fú hǔ
sān hǔ
sì hǔ
jiǔ hǔ
lǎo hǔ
luō hǔ
liáo hǔ
龙虎lónghǔ
(1) 形容皇帝的气派
英manner of an emperor(2) 比喻英雄豪杰
英hero; warrior⒈ 龙与虎。
引晋王嘉《拾遗记·颛顼》:“有曳影之剑,腾空而舒,若四方有兵,此剑则飞起指其方,则尅伐;未用之时,常於匣里如龙虎之吟。”
北魏郦道元《水经注·河水三》:“又铸铜为大鼓,及飞廉、翁仲、铜駞、龙虎,皆以黄金饰之,列于宫殿之前。”
⒉ 喻英雄俊杰。
引三国魏应璩《与尚书诸郎书》:“二三执事,以龙虎之姿,遭风云之会。”
唐李白《古风》之一:“龙虎相啖食,兵戈逮狂秦。”
宋苏轼《九日黄楼作》诗:“诗人猛士杂龙虎, 楚舞吴歌乱鹅鸭。”
自注:“坐客三十餘人,多知名之士。”
王十朋注:“崔班《灼灼歌》:坐中之客皆龙虎。”
宋周必大《益公题跋·跋刘仲威兰亭序》:“晋人风度不凡,于书亦然, 右军又晋人之龙虎也。”
清孙致弥《咏史次王玠右先生韵》:“龙虎亲军三十万,登坛空想霍嫖姚。”
⒊ 指君臣。
引宋王清惠《满江红》词:“龙虎散,风云灭,千古恨,凭谁説。”
⒋ 五色斑斓貌。
引《史记·项羽本纪》:“﹝沛公﹞入关,财物无所取,妇女无所幸,此其志不在小,吾令人望其气,皆为龙虎,成五采,此天子气也,急击勿失。”
唐李白《游泰山诗》之六:“想象鸞凤舞,飘颻龙虎衣。”
⒌ 喻炳焕的文章。
⒍ 道教语。指水火。
引唐李咸用《送李尊师归临川》诗:“尘外烟霞吟不尽,鼎中龙虎伏初驯。”
宋苏轼《和章七出守湖州》之二:“鼎中龙虎黄金贱,松下龟蛇緑骨轻。”
宋朱熹《<周易参同契>考异》:“坎离水火龙虎鈆汞之属,只是互换其名,其实只是精气二者而已。精,水也,坎也,龙也,汞也;气,火也,离也,虎也,鈆也。”
《老残游记》第九回:“既不是寂灭虚无,又不是铅汞龙虎。”
⒎ 堪舆家语。指墓左右两边的土堆。左为青龙,右为白虎。
引明缪希雍《葬经翼·四兽砂水篇七》:“贴身左右二砂,名之曰龙虎者,以其护衞区穴,不使风吹,环抱有情,不逼不压,不折不窜,故曰青龙蜿蜒,白虎驯頫。”
⒏ 后以“龙虎”借指南京。
引《太平御览》卷一五六引晋张勃《吴录》:“刘备曾使诸葛亮至京,因覩秣陵山阜,叹曰:‘ 钟山龙盘, 石头虎踞,此帝王之宅。’”
清金綎《采石矶》诗:“龙虎一失险,洪波空荡漾。鬱鬱松柏枝, 钟山日相望。”
比喻杰出的人物。
龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。
虎读音:hǔ虎hǔ(1)(名)哺乳动物;毛黄色;有黑色的斑纹。听觉和嗅觉都很敏锐;性凶猛;力气大;夜间出来捕食鸟兽;有时伤害人。毛皮可以做毯子和椅垫;骨、血和内脏都可以制药。通称老虎。(2)(形)比喻勇猛威武:~将|~~有生气。(3)(动)〈方〉露出凶相:~起脸。(4)(Hǔ)姓。(5)同‘唬’。虎hù(名)〔虎不拉〕(hù·bu lǎ)〈方〉即伯劳;鸟名;尾巴长;吃昆虫和小鸟。