fán shù
fán dú
fán dàn
fán chá
fán yīn
fán lǐ
fán yōu
fán bèi
fán cí
fán shén
fán ná
fán rǎo
fán kù
fán qì
fán ná
fán zhēng
fán wěi
fán wén
fán ruò
fán jiǎo
fán mǎn
fán yē
fán hùn
fán fán
fán yù
fán yù
fán xī
fán mèn
fán shāng
fán yān
fán kē
fán wù
fán yuán
fán juàn
fán zhèng
fán yù
fán làn
fán miù
fán yuàn
fán lǜ
fán jí
fán rú
fán tè
fán chuǎn
fán qǐng
fán xìng
fán sàn
fán zào
fán kè
fán huò
fán kē
fán yín
fán xián
fán fǎ
fán jù
fán xuān
fán qiě
fán wú
fán wǎn
fán wěi
fán yán
fán zì
fán cù
fán yōng
fán bì
fán dié
fán hào
fán wěi
fán xù
fán shǔ
fán mèi
fán nán
fán bǐ
fán rù
fán zá
fán lóng
fán zhì
fán zhuó
fán rǎng
fán nì
fán bào
fán rè
fán ruán
fán suì
fán máng
fán kuì
fán xiāo
fán mèn
fán xíng
fán luàn
fán yàng
fán nǎo
fán xīn
fán rù
fán zào
fán zǒng
fán liǎn
fán huò
fán yīng
fán yuān
fán lèi
fán rèn
fán kuì
fán wù
fán jī
fán shěng
fán xiāo
fán bì
fán xiè
fán cháng
fán xìng
fán mì
fán shǒu
fán zhòng
fán bào
fán fù
fán kuì
fán xì
fán sù
fán yí
fán kǔ
fán chéng
fán hùn
fán jīn
fán sù
fán fù
fán rù
fán shǐ
fán ná
fán huǎn
fán kùn
fán yàn
fán kē
fán rén
fán náo
fán suǒ
fán kě
fán jiān
fán zòu
fán yū
fán xiāo
fán yuān
fán láo
fán jùn
fán cǎn
fán dú
fán mán
fán huì
fán rǒng
fán rǔ
fán dú
fán huái
fán cuò
fán yīng
fán fèi
fán chóu
fán duō
fán chéng
fán è
fán guō
fán jǐ
fán xiǎng
fán chǔ
⒈ 杂乱轻慢。
引《宋书·礼志一》:“汉氏不拜日於东郊,而旦夕常於殿下东面拜日,烦褻似家人之事,非事天郊神之道也。”
唐柳宗元《唐故万年令裴府君墓碣》:“会金州猾吏来,扬言恐喝,以烦褻事。”
清钱大昕《廿二史考异·宋史十三·潘良贵传》:“会户部侍郎向子諲入见,语言烦褻。”
烦fán(1)(形)苦闷、厌烦:~恼。(2)(形)又多又乱:要言不~。(3)(动)烦劳(请人帮忙的客气话):~您给看一下。
亵读音:xiè亵xiè(1)(形)轻慢。(2)(形)淫秽:~语。