fán huò
fán guō
fán liǎn
fán zhòng
fán huò
fán hùn
fán rǎng
fán dú
fán qiě
fán mǎn
fán yīn
fán zhì
fán shāng
fán làn
fán ruò
fán yuān
fán cǎn
fán kē
fán nǎo
fán xiāo
fán qì
fán yán
fán kē
fán sù
fán wěi
fán mán
fán jùn
fán yuán
fán bǐ
fán kù
fán xián
fán wú
fán kě
fán fù
fán rǔ
fán chéng
fán máng
fán yín
fán luàn
fán shǔ
fán xiāo
fán xiāo
fán cù
fán bì
fán yōu
fán mèi
fán mì
fán jí
fán mèn
fán kè
fán shǐ
fán kē
fán fǎ
fán jī
fán yù
fán hào
fán rù
fán sàn
fán rù
fán yù
fán yū
fán yù
fán xiè
fán yuàn
fán jiān
fán wù
fán jǐ
fán shǒu
fán nán
fán dú
fán ná
fán yīng
fán mèn
fán xìng
fán cí
fán lǐ
fán tè
fán chuǎn
fán wù
fán juàn
fán fù
fán sù
fán suǒ
fán fèi
fán wěi
fán chóu
fán fán
fán shù
fán zhèng
fán huì
fán è
fán xī
fán xìng
fán lèi
fán miù
fán wěi
fán kuì
fán yàn
fán yē
fán kuì
fán nì
fán bì
fán qǐng
fán shěng
fán zǒng
fán yuān
fán yān
fán rǒng
fán wén
fán rú
fán suì
fán huǎn
fán rén
fán dàn
fán zào
fán láo
fán rèn
fán kùn
fán dié
fán xīn
fán zhēng
fán jīn
fán bào
fán shén
fán duō
fán cháng
fán chǔ
fán lǜ
fán náo
fán kǔ
fán cuò
fán yōng
fán dú
fán ruán
fán xì
fán kuì
fán ná
fán ná
fán bèi
fán zhuó
fán bào
fán zòu
fán lóng
fán rè
fán yí
fán xíng
fán xiǎng
fán zào
fán huái
fán chá
fán chéng
fán yàng
fán zì
fán xuān
fán jù
fán rǎo
fán wǎn
fán hùn
fán jiǎo
fán zá
fán rù
fán xù
fán yīng
huá xiāo
chén xiāo
huān xiāo
huān xiāo
ào xiāo
nào xiāo
páng xiāo
dà xiāo
fú xiāo
xū xiāo
xuān xiāo
jiào xiāo
fēn xiāo
xuān xiāo
fán xiāo
fén xiāo
shì xiāo
dòu xiāo
fēn xiāo
zhōu xiāo
bì xiāo
fán xiāo
wán xiāo
shèn xiāo
cáo xiāo
喧扰;嘈杂。
⒈ 亦作“烦嚻”。喧扰;嘈杂。
引唐宋之问《灵隐寺》诗:“夙龄尚遐异,搜对涤烦嚣。”
宋曾巩《拟岘台记》:“因而为臺,以脱埃氛,絶烦嚣。”
明唐寅《题画》诗:“沿溪结屋上居幽,烦嚻不到林木稠。”
王西彦《乡下朋友》:“自己一直深陷在都市生活烦嚣苦重的泥淖里。”
纷乱喧哗。
烦fán(1)(形)苦闷、厌烦:~恼。(2)(形)又多又乱:要言不~。(3)(动)烦劳(请人帮忙的客气话):~您给看一下。
嚣读音:áo,xiāo[ xiāo ]吵闹、喧哗。 【组词】:叫嚣、喧嚣、甚嚣尘上