fán yuàn
fán wǎn
fán chóu
fán huò
fán cí
fán fèi
fán lóng
fán jí
fán hùn
fán rǎo
fán shǒu
fán mèi
fán huì
fán miù
fán shǔ
fán rǎng
fán duō
fán yū
fán rú
fán hùn
fán qǐng
fán sù
fán jù
fán wěi
fán yīng
fán fán
fán hào
fán máng
fán yù
fán mèn
fán guō
fán huǎn
fán yù
fán zhì
fán ná
fán xì
fán bào
fán è
fán yuān
fán kù
fán bǐ
fán ná
fán jùn
fán huái
fán yàng
fán bèi
fán zǒng
fán xiǎng
fán wù
fán kē
fán wú
fán jī
fán jīn
fán zá
fán yù
fán zhēng
fán dié
fán bào
fán ná
fán rǒng
fán xuān
fán qì
fán yuān
fán dú
fán shén
fán xiāo
fán yuán
fán dú
fán chéng
fán bì
fán nì
fán shù
fán chéng
fán zòu
fán jǐ
fán rè
fán kè
fán nǎo
fán mì
fán yīng
fán zhuó
fán lèi
fán yōu
fán làn
fán shěng
fán qiě
fán nán
fán yān
fán xīn
fán lǜ
fán xiè
fán tè
fán suǒ
fán xíng
fán luàn
fán shāng
fán sàn
fán kǔ
fán kuì
fán zào
fán rǔ
fán juàn
fán mán
fán kùn
fán rù
fán yán
fán dú
fán kuì
fán cǎn
fán bì
fán yí
fán xìng
fán yē
fán zì
fán huò
fán ruán
fán chá
fán xù
fán zhòng
fán jiān
fán náo
fán xiāo
fán cháng
fán yīn
fán kuì
fán wù
fán zào
fán xī
fán lǐ
fán mǎn
fán cù
fán chuǎn
fán ruò
fán mèn
fán chǔ
fán rèn
fán xián
fán kě
fán suì
fán rù
fán yín
fán liǎn
fán wěi
fán shǐ
fán xiāo
fán fù
fán wén
fán rén
fán xìng
fán sù
fán fù
fán yàn
fán jiǎo
fán dàn
fán kē
fán láo
fán wěi
fán yōng
fán rù
fán kē
fán zhèng
fán cuò
fán fǎ
sì kǔ
yóu kǔ
jí kǔ
kè kǔ
xià kǔ
gān kǔ
yuàn kǔ
yán kǔ
chì kǔ
pí kǔ
chī kǔ
shāng kǔ
sù kǔ
zuì kǔ
bā kǔ
jiǎ kǔ
gōng kǔ
jiān kǔ
dà kǔ
wā ku
pín kǔ
qì kǔ
kùn kǔ
sǐ kǔ
yán kǔ
wú kǔ
bù kǔ
yǔ kǔ
yān kǔ
qīn kǔ
piān kǔ
qín kǔ
shòu kǔ
hé kǔ
wèi kǔ
jī kǔ
què kǔ
áo kǔ
xíng kǔ
qiè kǔ
xián kǔ
juàn kǔ
kěn kǔ
jiǎn kǔ
yàn kǔ
kè kǔ
chóu kǔ
suān kǔ
huàn kǔ
fán kǔ
jū kǔ
jiān kǔ
jī kǔ
qīng kǔ
mèn kǔ
è kǔ
cǎn kǔ
jí kǔ
bìng kǔ
láo kǔ
liáng kǔ
tú kǔ
jī kǔ
dú kǔ
qú kǔ
chì kǔ
qióng kǔ
jiān kǔ
liú kǔ
jiào kǔ
gū kǔ
lǎo kǔ
tòng kǔ
hèn kǔ
sè kǔ
wǎng kǔ
nán kǔ
jí kǔ
zuò kǔ
jiǒng kǔ
āi kǔ
xīn kǔ
nài kǔ
bēi kǔ
lí kǔ
ái kǔ
hú kǔ
èr kǔ
jiē kǔ
jiān kǔ
qī kǔ
gōng kǔ
jīng kǔ
jiān kǔ
jiāo kǔ
fán kǔ
è kǔ
hán kǔ
jiù kǔ
kǒu kǔ
⒈ 烦扰劳苦;疲劳辛苦。
引《史记·孝文本纪》:“匈奴背约入盟,然令边备守,不发兵深入,恶烦苦百姓。”
《孔子家语·致思》:“﹝子路﹞与其民修沟瀆,以民之劳烦苦也,人与之一簞食、一壶浆。”
南朝宋鲍照《佛影颂》:“六尘烦苦,五道绵剧。”
宋曾巩《序越州鉴湖图》:“西门豹之治鄴渠,人亦以为烦苦,其故如此。”
清曾国藩《台洲墓表》:“吾固钝拙,训告若辈钝者,不以为烦苦也。”
郭沫若《孤鸿--致成仿吾的一封信》:“那时的社会一切阶级都没有,一切生活的烦苦除去自然的、生理的之外都没有了。”
⒉ 烦闷苦恼。
引宋苏舜钦《答杜公书》:“慰諭曲折,深开烦苦之抱。”
明袁宏道《与龚惟长先生书》:“直是烦苦无聊,觉乌纱可厌恶之甚,不得不从此一途耳。”
清李渔《闲情偶寄·词曲下·格局》:“如入手艰澁,姑置勿慎,以避烦苦之势,自寻乐境,养动生机,俟襟怀略展之后,仍復拈毫。”
烦fán(1)(形)苦闷、厌烦:~恼。(2)(形)又多又乱:要言不~。(3)(动)烦劳(请人帮忙的客气话):~您给看一下。
苦读音:kǔ苦kǔ(1)本义:像胆汁或黄连的味道。(2)(名)难受;痛苦:~笑|艰~|愁眉~脸|~尽甘来。(3)(动)使痛苦;使难受:解放前;一家五口都仗着他养活;可~了他了。(4)(动)为某种事物所苦:~旱|~夏。(5)(形)有耐心地;尽力地:~劝|~于|~思|勤学~练。(6)(副)〈方〉除去得太多;损耗太多:指甲剪得太~了|这双鞋穿得太~了;不能修理了。