fán yù
fán dú
fán nǎo
fán dàn
fán yuán
fán yē
fán xuān
fán zhòng
fán zhuó
fán mán
fán bǐ
fán jù
fán xiè
fán lǐ
fán fán
fán zì
fán dié
fán kùn
fán cí
fán qǐng
fán mǎn
fán ná
fán chéng
fán xián
fán jí
fán nán
fán jùn
fán yán
fán yàn
fán yù
fán jīn
fán fèi
fán kǔ
fán cù
fán shǒu
fán rǒng
fán duō
fán zòu
fán rèn
fán bào
fán bào
fán ruán
fán ná
fán xù
fán wú
fán zá
fán rǎo
fán huì
fán chéng
fán bì
fán náo
fán shù
fán bì
fán shěng
fán sù
fán yōng
fán rú
fán lóng
fán ná
fán mèn
fán xī
fán xiǎng
fán fù
fán jiān
fán jǐ
fán yū
fán huò
fán cháng
fán chuǎn
fán rén
fán yù
fán tè
fán kè
fán nì
fán huǎn
fán mì
fán wén
fán mèi
fán láo
fán wǎn
fán xì
fán rǔ
fán dú
fán zào
fán kuì
fán xīn
fán xìng
fán mèn
fán rù
fán shāng
fán huò
fán shǐ
fán rù
fán rǎng
fán sù
fán yīn
fán ruò
fán chá
fán suì
fán kě
fán luàn
fán chǔ
fán wù
fán qiě
fán juàn
fán kē
fán xiāo
fán kuì
fán fǎ
fán wěi
fán xíng
fán è
fán zhèng
fán yàng
fán shǔ
fán yīng
fán chóu
fán zào
fán bèi
fán xìng
fán lǜ
fán zhì
fán wěi
fán jī
fán wěi
fán hào
fán máng
fán huái
fán jiǎo
fán yín
fán rù
fán xiāo
fán làn
fán guō
fán xiāo
fán zǒng
fán lèi
fán qì
fán liǎn
fán yīng
fán shén
fán rè
fán yuān
fán kuì
fán yōu
fán cuò
fán yí
fán yān
fán kē
fán kù
fán sàn
fán kē
fán yuān
fán hùn
fán cǎn
fán hùn
fán miù
fán dú
fán suǒ
fán zhēng
fán wù
fán yuàn
fán fù
rǎo rǒng
bō rǒng
bó rǒng
sú rǒng
bǎi rǒng
jiàn rǒng
cū rǒng
fēn rǒng
fán rǒng
bǐ rǒng
tà rǒng
láo rǒng
xiān rǒng
cōng rǒng
pí rǒng
fú rǒng
cuǒ rǒng
sān rǒng
bèn rǒng
fán rǒng
zá rǒng
tā rǒng
bō rǒng
miù rǒng
shuāi rǒng
máng rǒng
shū rǒng
zhuì rǒng
chén rǒng
mí rǒng
guì rǒng
cóng rǒng
qióng rǒng
qiān rǒng
烦冗fánrǒng
(1) 事务繁杂
英diverse and plicated(2) 也指文章烦琐冗长
英lengthy and tedious;prolix⒈ 谓文章烦琐冗长。
引《文献通考·经籍十九》:“比于南北正史,无烦冗芜秽之辞。”
宋叶适《还华贤良九经说贤良进卷语林等》诗:“惟知畏浩博,敢復议烦冗。”
⒉ 谓事务或心情繁杂。
引清李渔《蜃中楼·煮海》:“料此时汗透酥胸,轻罗扇摇不定,芳心烦冗。”
烦琐忙碌。
如:「近日俗事缠身,烦冗不堪。」
烦fán(1)(形)苦闷、厌烦:~恼。(2)(形)又多又乱:要言不~。(3)(动)烦劳(请人帮忙的客气话):~您给看一下。
冗读音:rǒng1.多余的:~员。文章~长。
2.烦琐;繁忙:~杂。~忙。
3.繁忙的事:拨~。