tū chū
tū luán
tū chù
tū qián
tū tū
tū zhàn
tū mù
tū wù
tū qí
tū ěr
tū jìng
tū guàn
tū fā
tū fēi
tū dī
tū rán
tū lǜ
tū qǐ
tū yì
tū chí
tū jìn
tū biàn
tū biàn
tū dào
tū nù
tū guò
tū shěn
tū rù
tū mó
tū lì
tū mào
tū jià
tū wéi
tū bīng
tū wù
tū biàn
tū chōng
tū wù
tū tī
tū dàng
tū jué
tū hū
tū jī
tū huài
tū ào
tū dì
tū pò
tū hé
tū tū
tū bèi
jué chū
qǔ chū
jiāo chū
rù chū
tà chū
qū chū
shù chū
dé chū
wài chū
yī chū
fēng chū
dǐng chū
shǒu chū
yǐn chū
shèng chū
gé chū
dí chū
gǔn chū
fàng chū
hún chū
fēng chū
yǐng chū
jiū chū
chāo chū
dú chū
bǎi chū
shí chū
juàn chū
jìn chū
zhǎo chū
jiǎn chū
fù chū
lèi chū
hù chū
fù chū
cuò chū
qī chū
qìng chū
fā chū
fù chū
kāi chū
zhī chū
hēi chū
jùn chū
suǒ chū
tè chū
tū chū
zhǎn chū
jié chū
suì chū
shì chū
shū chū
lù chū
dàn chū
kē chū
qīng chū
yì chū
tū chū
héng chū
cuàn chū
gāo chū
wú chū
jǐ chū
qí chū
kān chū
jié chū
tāo chū
tiē chū
liù chū
sì chū
xuān chū
rèn chū
zhǐ chū
bà chū
fān chū
jué chū
chóng chū
liú chū
cè chū
mài chū
sǐ chū
bào chū
rèn chū
bèi chū
huì chū
zhèng chū
xiǎn chū
pái chū
piān chū
shēn chū
xiǎo chū
shì chū
wǔ chū
huō chū
tiào chū
léi chū
tuì chū
mǎi chū
miǎn chū
yú chū
cuān chū
fèi chū
dì chū
tǐng chū
fā chū
wǎn chū
yǒng chū
bō chū
chà chū
jiàn chū
bèi chū
gōng chū
yàn chū
qiǎn chū
tiāo chū
tā chū
xiù chū
dòng chū
bèng chū
céng chū
cí chū
chuàng chū
nǐ chū
guì chū
yǎn chū
téng chū
méi chū
shū chū
píng chū
qián chū
nǔ chū
bá chū
jiàng chū
zì chū
niǎn chū
tuō chū
chóng chū
lòu chū
xiāng chū
yì chū
xī chū
qí chū
tí chū
gǔ chū
dié chū
jìn chū
tuī chū
tóng chū
yì chū
shēng chū
rì chū
líng chū
bō chū
kàn chū
wǎn chū
pāo chū
qìn chū
páng chū
běn chū
niè chū
jiǒng chū
zhuó chū
jué chū
shī chū
jiè chū
mài chū
jiǎo chū
lán chū
突出tūchū
(1) 隆起,凸出
例突出的关节例眼球突出英protuberant;protrude;stick out(2) 明显,出众;地位突出
英prominent;extraordinary;outstanding⒈ 窜出;冲出。
引《韩非子·外储说右下》:“王子於期齐轡筴而进之,彘突出於沟中,马惊驾败。”
《后汉书·刘玄传》:“卬与湛殷疑有变,遂突出,独申屠建在, 更始斩之。”
《清史稿·邦交志二·英吉利》:“义律驰援,復被围。亟遣人突出告急於广州知府余葆纯。”
⒉ 突然出现。
引唐白居易《琵琶行》:“银缾乍破水浆迸,铁骑突出刀枪鸣。”
宋苏洵《权书上·强弱》:“吾击敌弱,常突出自背反攻之,以是必胜。”
⒊ 隆起;凸出。
引《新唐书·后妃传上·则天武皇后》:“新丰有山因震突出,太后以为美祥,赦其县,更名庆山。”
《隋唐演义》第四二回:“单全见説,登时把双睛突出。”
叶圣陶《游了三个湖》:“鼋头渚在太湖的北边,是突出湖面的一些岩石。”
⒋ 谓出众地显露出来。
引清李渔《巧团圆·言归》:“举国尽成鳩拙妇,也应突出女陈平。”
老舍《茶馆》第三幕:“假若有什么突出惹眼的东西,那就是‘莫谈国事’的纸条更多,字也更大了。”
高起、鼓出。
如:「他在学校时,成绩突出,表现优异。」
突tū(1)(副)本义:猝然;突然。(2)(动)猛冲:~围|~进。(3)(副)突然:~增|~减。(4)(形)高于周围:~出。(5)(名)古代灶旁突起的出烟火口;相当于现在的烟筒:灶~。
出读音:chū出chū(1)(动)从里面走向外面:~来|~席。(2)(动)超出。(3)(动)往外拿:~主意。(4)(动)出产、产生、发生:~问题。(5)(动)发出:~汗。(6)(动)显露:~名。(7)(动)显得量多:不~数。(8)(动)支出:~纳。(9)(名)〈方〉跟“往”连用;表示向外:快往~走。(量)一本传奇中的一个大段落叫一出;戏曲中的一个独立剧目叫一出:一~戏。(动)用在动词后;表示动作从里往外:跑~大门。(动)用在动词后;表示动作完成。含有从隐蔽到显露或从无到有的意思:做~成绩。(助)用在形容词后;表示超出:快往~走。(量)一本传奇中的一个大段落叫一出;戏曲中的一个独立剧目叫一出