shì jīn
shì ma
shì de
shì hòu
shì me
shì zài
shì yǐ
shì gù
shì nián
shì wù
shì jiàn
shì zé
shì gù
shì jí
shì gǔ
shì fǒu
shì fán
shì fēi
shì yàng
shì yuè
shì kě
shì bì
shì chù
shì cāi
shì dāng
shì shì
shì rén
shì hè
shì shèn
shì mò
shì yě
shì de
tǔ gǔ
kàng gǔ
pán gǔ
mó gǔ
sān gǔ
liè gǔ
fǎng gǔ
biē gǔ
yuān gǔ
chún gǔ
dào gǔ
rěn gǔ
mù gǔ
wàn gǔ
shuō gǔ
xiū gǔ
cāng gǔ
hún gǔ
miào gǔ
tài gǔ
měng gǔ
dá gǔ
zhì gǔ
zhōng gǔ
gèn gǔ
fǎn gǔ
dài gǔ
yàn gǔ
zhì gǔ
lǜ gǔ
yǐn gǔ
chóu gǔ
guàn gǔ
xióng gǔ
pán gǔ
huáng gǔ
dù gǔ
dān gǔ
jīn gǔ
qú gǔ
yuán gǔ
zhí gǔ
sī gǔ
qiān gǔ
cháng gǔ
nǐ gǔ
guān gǔ
piě gǔ
jiǎn gǔ
lú gǔ
shàng gǔ
bù gǔ
jù gǔ
hào gǔ
lì gǔ
mù gǔ
zhèn gǔ
shèng gǔ
dǎo gǔ
suì gǔ
kuàng gǔ
jiǒng gǔ
yùn gǔ
shī gǔ
qīng gǔ
mó gǔ
jī gǔ
jiǎng gǔ
kāi gǔ
gāo gǔ
zhì gǔ
huái gǔ
lì gǔ
zì gǔ
tài gǔ
shàng gǔ
pǔ gǔ
qí gǔ
tán gǔ
dí gǔ
qióng gǔ
fǔ gǔ
zhā gǔ
zhēn gǔ
xué gǔ
bàn gǔ
lǐ gǔ
fāng gǔ
zuò gǔ
lái gǔ
xiá gǔ
tè gǔ
shì gǔ
yuǎn gǔ
ào gǔ
qī gǔ
lóng gǔ
lì gǔ
bī gǔ
wàn gǔ
tōng gǔ
chū gǔ
shǒu gǔ
xī gǔ
fǎng gǔ
zhào gǔ
wǎng gǔ
miǎo gǔ
diào gǔ
qiú gǔ
nǚ gǔ
nì gǔ
jí gǔ
qián gǔ
yǒng gǔ
bó gǔ
dǔ gǔ
dàn gǔ
gǎ gǔ
suì gǔ
jī gǔ
jìn gǔ
jiàn gǔ
fù gǔ
gá gǔ
xià gǔ
xiū gǔ
shùn gǔ
zhōng gǔ
mài gǔ
kuàng gǔ
cháng gǔ
chōng gǔ
xíng gǔ
fǎng gǔ
xiān gǔ
yǒu gǔ
kǎo gǔ
jìn gǔ
chóu gǔ
lǎn gǔ
fàng gǔ
xī gǔ
huāng gǔ
fǎ gǔ
nǎng gǔ
hóng gǔ
dà gǔ
chún gǔ
fān gǔ
wǔ gǔ
以古为是。
⒈ 以古为是。
引《汉书·刘歆传》:“陵夷至于暴秦,燔经书,杀儒士,设挟书之法,行是古之罪,道术由是遂灭。”
1. 表示解释或分类:他是工人。《阿Q正传》的作者是鲁迅。
2. 表示存在:满身是汗。
3. 表示承认所说的,再转入正意,含有“虽然”的意思:诗是好诗,就是太长了。
4. 表示适合:来的是时候。
5. 表示任何:凡是。是活儿他都肯干。
6. 用于问句:他是走了吗?
7. 加重语气,有“的确”、“实在”的意思:天气是冷。
8. 对,合理,与“非”相对:是非。他说的是。实事求是。
9. 认为对:是古非今。各行其是。深是其言。
10. 表示应承或同意(单说一个“是”字):是,我就去。
11. 这,此:是日。是可忍,孰不可忍。比比皆是。
12. 助词,把行为对象提前表示只这样做:惟你是问。惟利是图。
13. 姓。
古读音:gǔ古gǔ(1)(名)古代(跟‘今’相对):太~|厚今薄~。(2)(形)经历多年的:~画|这座庙~得很。(3)(名)古体诗:五~|七~。(4)(Gǔ)姓。