shuō shān
shuō shū
shuō tóu
shuō jià
shuō shuǎ
shuō kuò
shuō kuáng
shuō huà
shuō xiào
shuō fēi
shuō sòng
shuō chēng
shuō kè
shuō pò
shuō qīn
shuō yù
shuō yù
shuō lǐ
shuō tīng
shuō táo
shuō piào
shuō gǔ
shuō táo
shuō hé
shuō sǐ
shuō jīng
shuō zhī
shuō shì
shuō méi
shuō shì
shuō diào
shuō de
shuō kāi
shuō yì
shuō qǐ
shuō shé
shuō chéng
shuō cuò
shuō mèng
shuō huǎng
shuō zuǐ
shuō biǎo
shuō jiào
shuō tán
shuō huái
shuō cí
shuō huà
shuō jiē
shuō líng
shuō chè
shuō cān
shuō fàn
shuō jiā
shuō bǐng
shuō lì
shuō jiàn
shuō míng
shuō shù
shuō hǎo
shuō lùn
shuō jiàn
shuō jiǎng
shuō he
shuō lè
shuō niàn
shuō yǔ
shuō dào
shuō yán
shuō jì
shuō fú
shuō kōng
shuō jiè
shuō xiào
shuō tiē
shuō kuā
shuō shá
shuō xiàng
shuō cí
shuō tiān
shuō bù
shuō qíng
shuō yǐn
shuō jiě
shuō shì
shuō huāng
shuō dòu
shuō nèi
shuō bái
shuō wén
shuō kou
shuō chàng
shuō běn
shuō zhòng
shuō fǎ
shuō qín
shuō fā
shuō zé
shuō xǐ
yuān gǔ
jiàn gǔ
yùn gǔ
kuàng gǔ
tǔ gǔ
fāng gǔ
dà gǔ
kàng gǔ
yǐn gǔ
xiá gǔ
fǎng gǔ
qī gǔ
qióng gǔ
qiú gǔ
shùn gǔ
qí gǔ
xiān gǔ
xué gǔ
shàng gǔ
fǎ gǔ
fǎng gǔ
xíng gǔ
wàn gǔ
rěn gǔ
lì gǔ
sān gǔ
gèn gǔ
jù gǔ
chún gǔ
měng gǔ
zhōng gǔ
hóng gǔ
nǎng gǔ
jí gǔ
gá gǔ
chōng gǔ
dàn gǔ
xià gǔ
jī gǔ
fǎn gǔ
lóng gǔ
jīn gǔ
mó gǔ
liè gǔ
kǎo gǔ
yàn gǔ
gǎ gǔ
yuǎn gǔ
wǔ gǔ
zhōng gǔ
lú gǔ
xī gǔ
yǒu gǔ
tài gǔ
bó gǔ
bī gǔ
huáng gǔ
zì gǔ
tán gǔ
cāng gǔ
chóu gǔ
wǎng gǔ
zhào gǔ
tōng gǔ
jiǒng gǔ
kuàng gǔ
lái gǔ
jìn gǔ
dá gǔ
guàn gǔ
dān gǔ
tài gǔ
lǜ gǔ
dù gǔ
biē gǔ
bàn gǔ
yǒng gǔ
fǔ gǔ
xī gǔ
shàng gǔ
xiū gǔ
piě gǔ
fǎng gǔ
gāo gǔ
lǎn gǔ
miào gǔ
zhì gǔ
mài gǔ
dài gǔ
cháng gǔ
shuō gǔ
hào gǔ
jiǎng gǔ
sī gǔ
jìn gǔ
mù gǔ
chóu gǔ
zhèn gǔ
zuò gǔ
huái gǔ
qīng gǔ
xióng gǔ
suì gǔ
miǎo gǔ
tè gǔ
diào gǔ
yuán gǔ
mó gǔ
zhēn gǔ
nǚ gǔ
chū gǔ
dí gǔ
wàn gǔ
hún gǔ
suì gǔ
jiǎn gǔ
dǔ gǔ
chún gǔ
jī gǔ
zhā gǔ
bù gǔ
shì gǔ
pán gǔ
nì gǔ
dǎo gǔ
cháng gǔ
zhì gǔ
xiū gǔ
zhì gǔ
shǒu gǔ
lǐ gǔ
shī gǔ
qú gǔ
qiān gǔ
dào gǔ
qián gǔ
guān gǔ
fān gǔ
lì gǔ
pán gǔ
zhí gǔ
fàng gǔ
huāng gǔ
ào gǔ
kāi gǔ
pǔ gǔ
nǐ gǔ
fù gǔ
lì gǔ
mù gǔ
shèng gǔ
⒈ 讲历史故事。
引刘绍棠《蒲柳人家》五:“何满子喜欢听老人们说古。”
讥人的说话内容荒诞不经,无法稽考。
如:「你这番话不是说古,又是什么?」
1. 用话来表达意思:说话。说明。演说。解说。
2. 介绍:说合(a.从中介绍;b.商议;c.说和。“合”均读轻声)。说媒。
3. 言论,主张:学说。著书立说。
4. 责备:数说。
5. 文体的一种,如韩愈的《师说》。
古读音:gǔ古gǔ(1)(名)古代(跟‘今’相对):太~|厚今薄~。(2)(形)经历多年的:~画|这座庙~得很。(3)(名)古体诗:五~|七~。(4)(Gǔ)姓。